Chương 51: Ngoại truyện 1: Mang thai (1)

Sau khi giúp giáo sư hướng dẫn chấm xong bài thi, Chu Tri Mông đột nhiên cảm thấy trong người không khỏe.

Một cảm giác buồn nôn mãnh liệt cuộn trào lên.

Anh cố gắng giữ bình tĩnh, mở máy tính tải xuống mấy bài luận văn mà giáo sư vừa nhắc đến, rồi nói với thầy: "Thầy, nếu không còn việc gì thì em xin phép về trước ạ, luận văn em sẽ về nhà đọc sau."

Giáo sư vẫy vẫy tay với anh, "Không sao, về đi."

Vừa ra khỏi cửa, Chu Tri Mông đã nhận ra có điều không ổn. Cảm giác buồn nôn nhanh chóng bị thay thế bởi một cơn choáng váng nóng lạnh thất thường. Anh vịn vào tường đứng vững, chiếc laptop trên tay suýt chút nữa đã rơi xuống đất. Anh đặt đồ lên chiếc ghế dài bên cạnh.

Một dự cảm mơ hồ nhen nhóm trong lòng.

Khi cảm giác khó chịu ngày càng tăng, dự cảm này càng trở nên mãnh liệt.

Chắc là... có thai rồi.

Thực ra Chu Tri Mông không hề bất ngờ về chuyện này. Năm nay anh 27 tuổi, đang học tiến sĩ, kế hoạch sau này là ở lại trường Đại học Thủ đô để dạy giải tích. Công việc học tập hiện tại chủ yếu là đọc luận văn, làm nghiên cứu, thời gian cũng xem như thong thả.

Anh biết rất rõ, bây giờ là thời điểm tốt nhất để có con.

Cho nên đêm đó của tháng trước, khi Lục Khởi Phồn ngà ngà say bước vào, dính lấy anh mà hôn loạn xạ, Chu Tri Mông đã không từ chối.

Chu Tri Mông ôm lấy cậu, giúp cậu cởi áo khoác. Lục Khởi Phồn thò tay vào tủ đầu giường lật tìm, không thấy gì cả, cậu phàn nàn: "Hết rồi à?"

Hai má Chu Tri Mông hơi ửng hồng, lườm cậu: "Còn dám nói nữa, không phải đều bị em mang ra xe hết rồi sao?"

Lục Khởi Phồn cười xấu xa, cắn vào phần cổ của Chu Tri Mông, "Vậy ra xe nhé?"

Chu Tri Mông né tránh nụ hôn của Lục Khởi Phồn, vì giãy giụa mà bờ vai trắng nõn từ trong cổ áo ngủ trượt ra ngoài. Ánh mắt Lục Khởi Phồn lập tức sâu thẳm.

Theo lý mà nói, Chu Tri Mông sẽ ngăn cản, dù sao tủ đầu giường đã trống trơn, không có biện pháp an toàn cũng đồng nghĩa với việc bước vào bãi mìn.

Nhưng lần này Chu Tri Mông lại làm khác hẳn mọi khi. Anh sờ mặt Lục Khởi Phồn, rồi cởi cúc áo ngủ. Anh không nói gì, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng. Thỏ con ngây thơ đã tu luyện thành tiểu hồ ly tinh. Lục Khởi Phồn bị câu mất cả hồn phách, ba chân bốn cẳng ***** áo, tên đã lên dây mà vẫn không quên hỏi: "Quyển Quyển, anh có ý gì đây?"

Chu Tri Mông xé miếng dán ức chế chống nước đã dán lúc tắm ra, mùi sữa dừa đậm đà lan tỏa.

Mùi sữa ngọt ngào quyến rũ Lục Khởi Phồn.

Trước mặt Chu Tri Mông, Lục Khởi Phồn luôn rất khó tự chủ.

Năm nay Lục Khởi Phồn 25 tuổi, sau khi tốt nghiệp thì làm việc trong công ty của gia đình. Cậu vừa tiếp quản công ty đầu tư trực thuộc Bách Nhã, vừa quản lý đội đua xe của mình. Đội Phong Bạo bây giờ đã là đội đua hàng đầu trong nước, mỗi năm lệnh tuyển quân và các cuộc thi tuyển chọn đều thu hút vô số người yêu thích tham gia. Lục Khởi Phồn bây giờ thỉnh thoảng vẫn tham gia thi đấu, nhưng phần lớn thời gian đã lui về tuyến hai, đứng sau điều khiển toàn cục, phát triển đua xe từ sở thích thành một ngành công nghiệp.

Cậu trông trưởng thành hơn rất nhiều, mặc vest đi giày da, phong độ ngời ngời.

Khi cùng nhau tham dự sự kiện, gần như tất cả mọi người đều cho rằng Chu Tri Mông là người nhỏ tuổi hơn.

Nhưng trên giường, Lục Khởi Phồn luôn quay về dáng vẻ cũ. Ánh mắt gần như muốn nuốt chửng Chu Tri Mông vào bụng, nhưng giọng điệu lại ngây thơ, vẫn dụ dỗ ngon ngọt như năm 18 tuổi. Cậu lại hỏi một lần nữa: "Quyển Quyển, anh có ý gì đây?"

Chu Tri Mông nhìn vào đôi mắt đen láy của Lục Khởi Phồn, không nhịn được mà bật cười. Anh đặt tay Lục Khởi Phồn lên bụng mình, trả lời câu hỏi của cậu: "Ý của anh là thế này đây."

Lục Khởi Phồn đã chặn môi Chu Tri Mông lại.

"Ui, em..."

Rõ ràng ngày thường cũng không để cậu đói khát gì, nhưng đêm đó Lục Khởi Phồn lại như phát điên mà ôm lấy Chu Tri Mông, triền miên hỗn loạn đến tận nửa đêm. Lúc tỉnh táo lại, Chu Tri Mông đã bắt đầu hối hận, cơ thể như muốn rã rời. Anh còn chưa kịp mắng hai câu đã chìm vào giấc ngủ, chỉ nhớ trước khi nhắm mắt, một nụ hôn đã được Lục Khởi Phồn in lên môi.

Lúc Lục Khởi Phồn hôn anh luôn giống như lần *****ên.

Bồng bột mà lại trân trọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!