Chương 44: (Vô Đề)

Dưới sự hướng dẫn của giáo sư Triệu Đông, Chu Tri Mông đã chính thức bắt đầu dự án nghiên cứu của mình. Hiện tại, ngày nào anh cũng vùi đầu trong thư viện, đến cả thời gian ăn uống cũng bị rút ngắn lại.

Lúc ở nhà, Chu Tri Mông suốt ngày làm nũng làm nịu trong lòng Chu Hoài Sinh, nhưng khi đối diện với chuyên ngành mình đam mê, anh như biến thành một người khác hẳn, không kêu khổ không kêu mệt, thậm chí còn cảm thấy vô cùng thỏa mãn, chỉ ước một ngày có bốn mươi tám tiếng để dùng, dù sao thì giáo sư Triệu cũng đặt kỳ vọng rất cao vào anh.

Điều tiếc nuối duy nhất là thời gian ở bên Lục Khởi Phồn đã ít đi rất nhiều.

Nhưng sau khi kết thúc kỳ quân sự, Lục Khởi Phồn cũng chính thức bước vào các môn học đại học của mình. Thật ra cậu không mấy hứng thú với chuyên ngành tài chính, nhưng may là bao nhiêu năm mưa dầm thấm lâu, rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành cậu đều đã từng nghe qua từ miệng Lục Cẩn Thừa, lại liên tưởng một chút đến đế chế thương mại của Bách Nhã thì liền trở nên rất dễ hiểu.

Chưa kể cậu còn có các dự án đầu tư thực tế trong tay để củng cố kiến thức.

Cậu đến đội xe, trong số các tay đua chủ lực trước đây đã có hai người rời đi. Tuy đã bỏ ra một số tiền lớn để mời huấn luyện viên nước ngoài, nhưng đội vẫn không đủ lực lượng. Lục Khởi Phồn chợt nhớ đến tấm danh thiếp mà Tân Dương đưa cho cậu trước khi đi.

Cậu lấy ra, gọi vào số điện thoại trên đó.

Cái tên trên đó Lục Khởi Phồn cũng không quá xa lạ, Kha Vĩ, cậu đã từng chạm mặt người này trong một cuộc thi của câu lạc bộ.

Tân Dương nói Kha Vĩ rất giống Lục Khởi Phồn, thật ra điểm giống nhau chính là cả hai đều là những tay đua thiên bẩm và tuổi đời còn rất trẻ. Chỉ là gia cảnh của Kha Vĩ không được sung túc như Lục Khởi Phồn. Nghe nói sau khi anh ta lấy được bằng đua xe, đã có rất nhiều đội đua chìa cành ô liu mời chào nhưng đều bị cha của Kha Vĩ từ chối hết lần này đến lần khác. Cha Kha Vĩ yêu cầu anh ta phải ngoan ngoãn học đại học, sau đó tìm một công việc đàng hoàng, nếu không sẽ cắt đứt quan hệ cha con.

Cuối cùng, Kha Vĩ vì bất đắc dĩ đã nghe theo yêu cầu của cha, đăng ký vào chuyên ngành kiến trúc của một trường đại học ở Bắc Kinh, bây giờ chắc đã là sinh viên năm ba.

Lục Khởi Phồn thầm nghĩ: So sánh như vậy, Lục Cẩn Thừa đúng là một người cha mười điểm rồi.

Điện thoại được kết nối, bên trong truyền đến một giọng nói trẻ trung nhưng trầm lắng: "Alo?"

"Tôi là Lục Khởi Phồn của đội xe Phong Bạo, có thời gian nói chuyện chút không?"

Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu: "Lục Khởi Phồn?"

"Phải, có thể anh chưa nghe nói về tôi, tôi là thành viên của đội Phong Bạo —"

"Sao lại chưa nghe nói được?" Kha Vĩ cười cười: "Cậu ấm nổi tiếng nhất trong giới đua xe, cậu còn nổi tiếng hơn cả đội Phong Bạo nữa là, có chuyện gì?"

"Anh có muốn đến đội Phong Bạo không?" Lục Khởi Phồn đi thẳng vào vấn đề.

Kha Vĩ sững sờ.

"Tôi đã xem video các trận đấu trước đây của anh, năng lực của anh không cần phải bàn cãi. Tôi chỉ muốn hỏi, anh thật sự định từ bỏ xe đua sao?"

Kha Vĩ cười nói: "Cậu Lục ơi, cậu đúng là cậu ấm không biết mùi đời mà."

"Vậy anh có muốn từ bỏ không? Nếu anh cần sự giúp đỡ của tôi, tôi có thể cung cấp, với điều kiện là anh có thể dẫn dắt Phong Bạo tiến lên một tầm cao mới."

"Tôi dẫn dắt? Tôi còn chưa từng tham gia cuộc thi quốc tế nào, sao cậu lại tin tưởng tôi như vậy?"

"Tân Dương nói hai chúng ta rất giống nhau."

Kha Vĩ lại chìm vào im lặng: "Tôi cứ ngỡ cậu chỉ chơi cho vui thôi, không ngờ cậu thật sự muốn vực dậy Phong Bạo. Bỏ ra nhiều như vậy, cậu muốn chứng minh điều gì?"

"Không phải để chứng minh điều gì cả, chỉ là tôi muốn làm thì nhất định sẽ làm được, tôi tin vào chính mình."

Kha Vĩ cười khẽ, thầm nghĩ, đây là sự tự tin được nuôi dưỡng bằng sản nghiệp hàng tỷ sao?

"Gặp mặt nói chuyện chi tiết đi," Lục Khởi Phồn nói.

"Được."

Chu Tri Mông vừa ra khỏi thư viện đã thấy Lục Khởi Phồn. Cậu mặc một bộ đồ thường ngày màu xám đen, thân hình thon dài rắn rỏi, đứng dưới gốc cây đa bên ngoài thư viện. Cậu đang cúi đầu nhìn điện thoại, vừa ngẩng lên đã bắt gặp ánh mắt của Chu Tri Mông.

Chu Tri Mông ôm một chồng sách dày, đứng yên tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!