Trước đây Chu Tri Mông đều có dự cảm rất mãnh liệt trước kỳ ph. át tì. nh, anh sẽ chuẩn bị sẵn thuốc ức chế và miếng dán ức chế loại mạnh. Thế nhưng từ sau khi bị Lục Khởi Phồn đánh dấu tạm thời, dự cảm này trở nên cực kỳ không chính xác nữa.
Anh vẫn luôn muốn tránh mặt Lục Khởi Phồn.
Vào kỳ ph. át tì. nh không thể ở cùng Lục Khởi Phồn, sẽ rất nguy hiểm, chẳng khác nào dê vào miệng cọp, chuyện này anh biết rất rõ.
Tiếc là anh quá xui xẻo, tính tới tính lui vẫn đâm đầu vào chỗ chết. Thuốc ức chế đã chuẩn bị lại để quên trong tủ ở ký túc xá, bây giờ anh cảm thấy cả người quay cuồng, đầu mũi thoang thoảng một mùi hương đắng nhẹ, không giống như mọi khi, mùi hương rất nồng đậm, pheromone của Lục Khởi Phồn dường như đang lan tỏa ra ngoài, hơn nữa cậu còn không hề kiểm soát.
Em ấy đang dùng pheromone và cả khuôn mặt đó để quyến rũ mình.
Tiểu Khởi hư hỏng, Chu Tri Mông bất bình thầm nghĩ, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.
Lục Khởi Phồn còn giả vờ xin lỗi: "Là em không tốt, sau này em nhất định sẽ tập thói quen chuyện gì cũng báo cáo trước với Quyển Quyển."
Chu Tri Mông vô cùng lạnh lùng liếc cậu một cái.
"Hôm nay trong đội xe có người đòi hủy hợp đồng, em đang nghĩ xem có nên mua lại đội xe rồi tái cơ cấu hay không, nên nhân cơ hội này nói chuyện với họ. Sau đó em lại đến công ty đầu tư của ba em, hy vọng có thể thuyết phục họ mua lại Phong Bạo. Lúc anh gọi cho em, em đang ở trên máy bay nên không nghe máy được."
Chu Tri Mông nghe mà mơ mơ màng màng, "Em muốn tái cơ cấu? Mua lại?"
"Đúng vậy, nhưng bây giờ vẫn chưa quyết định hoàn toàn. Đợi em và công ty thỏa thuận xong sẽ nói rõ với anh."
"Có khó quá không? Hay là..." Chu Tri Mông đột nhiên cúi đầu, nghiêm túc nói với Lục Khởi Phồn: "Em có thiếu tiền không? Ba nhỏ có mua cho anh một ít quỹ, còn nhiều thứ khác nữa, nếu em cần, anh đều có thể đưa cho em."
Lục Khởi Phồn không ngờ Chu Tri Mông lại có phản ứng này.
"Em còn tưởng anh sẽ nói em quá bốc đồng."
"Đúng là có một chút, nhưng anh sớm đã quen rồi," Chu Tri Mông thở dài, rồi lại cười với Lục Khởi Phồn, nói: "Vì anh vẫn thích dáng vẻ em tỏa sáng lấp lánh khi nói về đua xe và đứng trên bục nhận giải hơn."
Chu Tri Mông vừa dứt lời, miệng đã bị Lục Khởi Phồn cắn một cái. Chu Tri Mông đau đến mức lập tức bụm miệng, tức giận nói: "Em làm gì vậy?"
" Quyển Quyển, anh thích em, đối với em đó mới là điều khiến em vui nhất, vinh dự lớn đến mấy cũng không sánh bằng."
Mặt Chu Tri Mông hơi ửng đỏ.
" Quyển Quyển, tiền của anh thì anh cứ giữ lấy, sau này tiền của em cũng là của anh. Quyển Quyển, tình yêu cha và ba nhỏ anh dành cho anh, em cũng sẽ cho anh, chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn."
Chu Tri Mông có chút cảm động, "Nhưng bây giờ em cần..."
Lục Khởi Phồn ngắt lời anh: "Quyển Quyển, anh có biết bây giờ anh giống gì không?"
Chu Tri Mông ngơ ngác nhìn Lục Khởi Phồn.
"Giống như một nhóc ngốc bị bán đi rồi còn đếm tiền giúp người ta." Lục Khởi Phồn cười rồi hôn anh.
Chu Tri Mông cau mày: "Anh bị bán khi nào?"
Lục Khởi Phồn cũng không trả lời, chỉ cười rồi xoay người Chu Tri Mông lại, để anh ngồi dạng chân trên đùi mình, sau đó cởi cúc áo ở cổ Chu Tri Mông, từ bên gáy của anh ra sau.
Chu Tri Mông nhận ra muộn màng, liền chống cự cậu.
"Anh đang trong kỳ ph. át tì. nh."
Anh còn nhắc Lục Khởi Phồn, cố gắng đánh thức lương tâm và khả năng tự chủ của cậu. Anh đã quên mất chuyện kỳ ph. át tì. nh này là do Lục Khởi Phồn phát hiện ra trước, giống như một chú thỏ con sắp bị làm thịt, vẫn cố gắng nói với sói xám rằng thịt của tôi không ngon chút nào.
"Quyển Quyển, anh có biết mùi sữa dừa trên người anh bây giờ nồng đến mức nào không?"
Lục Khởi Phồn dùng giọng tiếc nuối đầy trêu chọc nói: "Làm sao đây? Quyển Quyển sắp tan chảy mất rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!