Chương 21: (Vô Đề)

Chu Tri Mông không ngờ rằng Lục Khởi Phồn lại mặt dày đến mức có thể bình thản tự nhiên đến nhà anh ăn cơm.

Sau khi ăn sáng xong, Chu Tri Mông lại về phòng ngủ một giấc, đang mơ màng tỉnh dậy thì cảm thấy có người ở bên giường mình, lại ngửi thấy một mùi hương đăng đắng nhàn nhạt, giống như cà phê latte mà ba nhỏ hay uống vào buổi sáng, anh giật mình tỉnh hẳn, quả nhiên nhìn thấy Lục Khởi Phồn.

Lục Khởi Phồn đang ngồi bên giường, tựa vào đầu giường, hai tay cầm điện thoại chơi game.

Thấy Chu Tri Mông tỉnh dậy, cậu vươn một tay ra kéo chăn lên cho Chu Tri Mông.

Chu Tri Mông luôn cảm thấy cảnh tượng này đã từng xuất hiện ở đâu đó rồi.

Anh ngẩn người vài giây rồi đột nhiên bật dậy khỏi giường, ôm chăn thu mình vào góc giường, "Em đến đây làm gì?"

"Cha en mang chút đồ ăn tới, nói là muốn tổ chức tiệc nướng gia đình ở nhà vườn nhà anh."

Lục Khởi Phồn thản nhiên, Chu Tri Mông muốn khóc không ra nước mắt.

"Anh không muốn nhìn thấy em..." Chu Tri Mông nhỏ giọng nói.

Giường đã bị Lục Khởi Phồn chiếm cứ một cách vô tư, anh cũng không thể ngủ tiếp được nữa, khoác thêm một chiếc áo ngoài lên bộ đồ ngủ ở nhà, hoảng loạn chạy ra ngoài, vừa ra cửa đã đụng phải ba nhỏ của Lục Khởi Phồn là Chung Diệp, Chung Diệp xoa mái tóc xoăn của Chu Tri Mông, "Sao vậy? Tiểu Khởi lại chọc Quyển Quyển giận rồi à?"

Chu Tri Mông lắc đầu, muốn nói lại không dám nói, tủi thân nhìn Chung Diệp, mấy lần muốn mở miệng rồi lại thôi, cuối cùng vẫn bực bội chạy xuống lầu.

Chung Diệp nhìn bóng lưng Chu Tri Mông, sau đó quay đầu nhìn về phía Lục Khởi Phồn, dựa vào khung cửa hỏi: "Con lại làm chuyện xấu gì?"

Lục Khởi Phồn buông điện thoại xuống, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Không được bắt nạt Quyển Quyển, nghe chưa?"

"Dạ." Lục Khởi Phồn gật đầu đáp ứng, sau đó tiếp tục chơi điện thoại.

Chung Diệp cảnh cáo cậu: "Con coi chừng bị chú Chu với cha con hợpc tác dạy dỗ cho."

Lục Khởi Phồn không để ý.

Đến bữa ăn, mấy người lớn đều nhận ra sự khác thường giữa hai đứa, Chu Tri Mông vừa ăn thịt nướng vừa ngẩn người, Lục Khởi Phồn vừa tới gần anh, anh liền đứng dậy né sang một bên, kéo lấy Lâm Tri Dịch, nhỏ giọng lẩm bẩm muốn đổi chỗ.

Lục Khởi Phồn gắp thịt nướng đặt trước mặt Chu Tri Mông, Chu Tri Mông cứng đờ người, một lúc sau mới cầm lấy ăn.

Phản ứng của Lục Cẩn Thừa còn lớn hơn cả Chu Hoài Sinh, lúc đứng dậy vào nhà rót nước, Lục Cẩn Thừa cau mày hỏi Lục Khởi Phồn: "Con đã làm gì rồi?"

Lục Khởi Phồn không muốn nói chuyện, Lục Cẩn Thừa vừa định truy hỏi, Chu Tri Mông đi vào: "Chú, chú muốn uống nước ạ? Để con rót giúp chú."

Vẻ giận dữ trên mặt Lục Cẩn Thừa lập tức biến mất, thay vào đó là nụ cười hiền hòa, "Không cần không cần, chú tự làm được rồi, Quyển Quyển này, con nói với chú, có phải Tiểu Khởi bắt nạt con không?"

Chu Tri Mông liếc nhìn Lục Khởi Phồn một cái, rồi lắc đầu: "Dạ không có."

Lục Cẩn Thừa lúc này mới bỏ qua cho Lục Khởi Phồn.

Chu Tri Mông đi theo Lục Cẩn Thừa, vừa quay người lại đã bị Lục Khởi Phồn nắm lấy cổ tay, Chu Tri Mông như bị bỏng, giật mình sợ hãi vội vàng hất tay ra.

Lục Khởi Phồn gọi anh, anh cũng không quay đầu lại.

Sáng thứ hai không có tiết, Chu Tri Mông nghĩ nghĩ liền đặt vé máy bay chuyến sáng, như vậy có thể ngủ thêm một đêm ở nhà.

Lục Khởi Phồn lại gọi anh ra ngoài chơi, anh không thèm nghĩ ngợi đã từ chối, nhưng ở nhà lại cảm thấy buồn chán, lăn lộn trên giường mấy vòng cũng không ngủ được, trong đầu vẫn luôn nhớ lại chuyện ngày hôm qua.

Anh nhìn trần nhà, sau đó đột nhiên đưa tay lên, sờ nhẹ môi mình.

Cảm giác ấm nóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!