Chương 13: (Vô Đề)

Lời của Lục Khởi Phồn khiến đầu óc Chu Tri Mông trống rỗng.

Cũng may xung quanh là hành lang đông người qua lại, tiếng ồn ào kịp thời ngăn cản Chu Tri Mông tiếp tục ngơ ngác, anh hoàn hồn, miễn cưỡng cười với Lục Khởi Phồn, "Chúng ta có thể gọi điện thoại, còn có thể gọi video."

"Không đủ."

Chu Tri Mông cũng khó xử, "Vậy em muốn anh làm gì?"

"Em sẽ nghĩ cách."

Chu Tri Mông lại ngẩn người, "Tiểu Khởi em muốn——"

Lời còn chưa nói hết, giáo viên chủ nhiệm của Lục Khởi Phồn đã kẹp sách đi tới, lúc đi ngang qua Lục Khởi Phồn còn rút sách vỗ vỗ vào cậu: "Vào lớp, tôi muốn họp lớp."

Chu Tri Mông đành phải quay về lớp mình trước, anh không nhìn thấy ánh mắt của Lục Khởi Phồn vẫn dừng lại trên bảng thời khóa biểu điện tử ở cửa lớp, đang tính toán gì đó.

Cuộc sống trung học của Lục Khởi Phồn bình lặng hơn nhiều so với những gì Chung Diệp dự đoán, tên nhóc hỗn láo này lại trở nên vô cùng ngoan ngoãn, không chỉ an phận thủ thường học hành, ngay cả chơi game, chơi bóng rổ cũng ít đi. Chung Diệp càng nghĩ càng thấy không đúng, lúc đưa trái cây đến hỏi Lục Khởi Phồn, "Dạo này sao ngoan vậy?"

Lục Khởi Phồn không trả lời, Chung Diệp lại nhìn thấy tờ note treo trên đèn bàn, là tờ note trên hộp cơm mà Chu Tri Mông đưa đến trước khi thi chuyển cấp, bên trên viết "Tiểu Khởi, cố lên".

Thì ra là vậy.

Chung Diệp phì cười, Lục Khởi Phồn cau mày nhìn Chung Diệp, Chung Diệp vẫn cười, cười xong còn xoa xoa đầu cậu.

Ngày xuất phát tập huấn được ấn định vào ngày mai, Chu Tri Mông nhìn hành lý mà cha đã thu dọn xong cho anh, cuộn tròn trên ghế sofa thở dài thật mạnh, oán giận: "Cha ơi, có lẽ sinh nhật con phải ở thủ đô rồi."

Chu Hoài Sinh dừng lại, "Nếu thật sự như vậy, cha và ba nhỏ sẽ đến đó cùng con, đừng sợ, ngày quan trọng như sinh nhật mười tám tuổi, Quyển Quyển sẽ không cô đơn đâu."

Chu Tri Mông yên tâm, nhưng rất nhanh lại ủ rũ mặt mày, Chu Hoài Sinh hỏi: "Sao vậy?"

Chu Tri Mông vùi mặt vào cánh tay, không biết nên nói thế nào.

Chu Hoài Sinh cũng đoán được tâm tư của con.

Tuy rằng Chu Hoài Sinh là người nhìn Tiểu Khởi lớn lên, nhưng dù sao thì cậu nhóc này cũng có nhiều "tiền án", đánh nhau trốn học khiến phụ huynh đau đầu, Chu Hoài Sinh không nhìn thấy được nửa điểm ổn trọng nào từ Lục Khởi Phồn, cũng không tin cậu có thể chăm sóc bảo vệ tốt cho Quyển Quyển. Mặc dù hai đứa trẻ đều còn nhỏ, Chu Hoài Sinh cũng biết mình nghĩ như vậy là quá sớm, con cháu sẽ có phúc phận của con cháu, nhưng anh ấy vẫn có chút chua xót.

Anh ấy đã nuôi Quyển Quyển từ một mầm đậu yếu ớt nhiều bệnh tật, đến khi bi bô tập nói, rồi đến một Quyển Quyển ngoan xinh iu gọi anh ấy là cha.

Mười mấy năm trôi qua, Quyển Quyển đã lớn như vậy rồi, sắp trưởng thành, ngây thơ lại lương thiện, ai thấy cũng yêu, anh ấy nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, kết quả lại bị tên quỷ nghịch ngợm Tiểu Khởi này cướp đi.

Trước đây Lục Cẩn Thừa ngày nào cũng treo chuyện thông gia lên miệng, Chu Hoài Sinh coi như là nói đùa, cộng thêm quan hệ hai nhà gần gũi như vậy, thân càng thêm thân cũng không có gì lạ, nhưng bây giờ nhìn Quyển Quyển vì phải xa Tiểu Khởi mà buồn bã.

Người cha già không khỏi ghen tuông, bắp cải trắng nhà mình cứ thế mà bị người ta cuỗm đi.

Tiểu Khởi cũng không phải là không tốt, nhưng...

Chu Hoài Sinh thở dài trong lòng.

Chu Tri Mông nhìn màn hình di động, gõ vài chữ rồi lại xóa. Anh muốn gọi Lục Khởi Phồn ra ngoài chơi, nhưng lại không có lý do gì. Đang phiền muộn thì Lục Khởi Phồn gửi cho anh một tin nhắn.

[Em ở sân chơi của khu dân cư.]

Chu Tri Mông đứng phắt dậy, mặc nguyên bộ đồ ngủ chạy ra ngoài, Chu Hoài Sinh gọi cũng không kịp.

Sân chơi trẻ em không còn là cơ sở vật chất như mười mấy năm trước nữa, từ lâu đã được cải tạo và trang bị lại, đổi thành một số nhân vật hoạt hình mà Chu Tri Mông không nhận ra. Anh chạy đến bên sân chơi, mới nhận ra mình vẫn mặc đồ ngủ, bộ đồ ngủ màu be hình hoạt hình, Lục Khởi Phồn đứng bên cầu trượt, lúc xoay người nhìn thấy anh thì ngẩn người.

Mặt Chu Tri Mông đỏ đến mang tai, vội vàng lùi lại phía sau, "Anh quên thay quần áo."

Anh muốn về nhà, Lục Khởi Phồn lại đi tới kéo anh lại, "Không sao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!