Chương 49: (Vô Đề)

Lúc nhận được tin nhắn, Tuỳ Ý vừa hoàn thành quảng cáo mà Ninh Lan từ chối, đang trong ký túc xá tập plank.

Ninh Lan nghiêng người đưa điện thoại cho cậu.

Tuỳ Ý giữ nguyên tư thế, một tay nhận lấy, màn hình vẫn đang sáng, người gửi là "Thầy Kỷ".

[Vừa thấy trên mạng có lan truyền CP của tôi và cậu, thời gian này đừng hành động khinh suất, đợi giảm nhiệt là được.]

Tuỳ Ý đọc hai lần, cảm giác được trong lời nói của Kỷ Chi Nam có ý gì đó, hơn nữa dường như không quá vui vẻ.

Mấy hôm trước, cậu bắt gặp Kỷ Chi Nam ở địa điểm thử vai cho bộ điện ảnh "Dạ tấu", chào hỏi xong, bắt chuyện mấy câu với anh ta.

Không phải cậu không cảm nhận được Kỷ Chi Nam hơi chống đối cậu.

Loại chống đối này đặc biệt rõ ràng khi hai người nói chuyện riêng.

Cũng không phải cậu không nghĩ đến việc giải thích, chỉ là về sau cảm thấy không cần thiết nữa.

Sự giao tiếp của hai người duy trì trong vùng thoải mái mà đối phương mong muốn là được.

Xảy ra sự việc kia, hai người không thể trở thành bạn bè được nữa.

Sau một hồi trò chuyện gượng gạo, Kỷ Chi Nam ôm kịch bản rời đi trước.

Tuỳ Ý gọi anh ta lại: "Thầy Kỷ, chuyện lúc trước, tôi thay Ninh Lan xin lỗi anh.

Còn có chuyện động đất, cảm ơn anh cứu cậu ấy."

Suy cho cùng Kỷ Chi Nam cũng là người dễ mềm lòng, quay đầu nói: "Không sao.

Bất kể là ai thì tôi cũng cứu, hơn nữa không phải là tôi cứu cậu ta." Ngừng một lúc, nói lời cảnh cáo duy nhất từ trước đến nay: "Tôi là một người sợ phiền phức, không hi vọng xảy ra những việc này nữa.

Mong cậu và người bên cạnh cậu chú ý hành động lời nói."

Rõ ràng Kỷ Chi Nam ghét cay ghét đắng dính líu đến mình, vì thế Tuỳ Ý nhìn thấy tin nhắn đó, phản ứng đầu tiên là cảm thấy có liên quan đến Ninh Lan.

Hai chân cậu đạp một cái đứng lên, dùng khăn lau mồ hôi ướt sũng trên trán.

Ninh Lan ngồi đọc sách bên cạnh.

Trên mặt không có gì bất thường, thấy cậu đứng dậy, cầm cốc nước trên bàn lên: "Uống chút nước đi."

Tuỳ Ý đoán vừa nãy anh đưa điện thoại cho mình, có lẽ không thấy nội dung tin nhắn, nếu không sẽ không bình thản đến vậy.

Đương nhiên không loại trừ khả năng anh nguỵ trang giỏi.

Suy cho cùng anh cũng là người quen lừa người khác.

Tuỳ Ý uống ngụm nước lớn, sau khi thở hồng hộc, hỏi: "Gần đây cậu có liên lạc với Kỷ Chi Nam không?"

Ngón tay đang ấn trang sách của Ninh Lan cong lại, lắc đầu nói: "Không."

Tuỳ Ý không nhìn ra được manh mối nào trên khuôn mặt anh, cũng không truy hỏi.

Cầm điện thoại xem xét một lúc, trả lời Kỷ Chi Nam: Vâng.

Nói ra thì cũng là tôi được lợi, thầy Kỷ vất vả rồi.

Không phải Ninh Lan cố tình nói dối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!