Chưa bao giờ Ninh Lan nghĩ rằng một cảnh quay triều đình đơn giản lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tin nhắn gửi cho Tuỳ Ý bảo hôm nay quay phim cùng Kỷ Chi Nam thực ra là giả.
Mục đích của anh chỉ muốn thu hút sự chú ý của Tuỳ Ý.
Vì thế khi quay phim không thể chuyên tâm, Ninh Lan hi vọng Tuỳ Ý trả lời anh, lại không hi vọng Tuỳ Ý quan tâm anh vì Kỷ Chi Nam, mẫu thuẫn đến mức chính bản thân cũng cảm thấy mình có bệnh.
Cảnh quay hôm nay là cảnh triều đình tỷ võ, không dính dáng nhiều với vai tiểu thị vệ của Ninh Lan.
Anh chỉ cần ở dưới khán đài, lúc bắt đầu hỗn loạn giơ đao đứng tư thế hộ giá là được.
Ai biết được diễn viên quần chúng là người mới không kinh nghiệm, còn chưa đến lúc đứng dậy đã ồn ào túm lại tiến lên.
Trong lúc hỗn loạn, Ninh Lan không biết bị ai ngáng chân vấp một cái.
Lúc đó, cổ chân trái đau nhức một hồi, được thư ký trường quay đỡ mới run rẩy đứng lên.
Không bao lâu sau, cổ chân đã bắt đầu sưng thành một cục, nhìn trông rất doạ người.
Đoàn phim nói gần đây có bệnh viện đến khám xem, Ninh Lan nói không cần, trẹo chân thôi, tĩnh dưỡng là khỏi.
Sau đó ở phòng nghỉ tiếp vài lượt người đến hỏi thăm.
Đạo diễn bảo anh nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối còn một cảnh nữa.
Khung cảnh đã được bài trí rồi, đứng đó làm dáng một tí là được.
Nói chung không được lùi tiến độ, Ninh Lan đồng ý.
Sau khi mọi người đi hết, anh mới nhăn mặt hít sâu một hơi.
Lâu lắm không bị trẹo chân, thực sự rất đau.
Anh vừa xoa cổ chân vừa nhìn điện thoại.
Lục Khiếu Chu phát rồ gửi cho anh cả đống tin nhắn thoại.
Còn Tuỳ Ý vẫn chưa trả lời.
Ninh Lan không kìm được vui mừng, nhắc đến Kỷ Chi Nam mà không có phản ứng, có phải nghĩa là trong mắt Tuỳ Ý, anh ta không quan trọng đúng không?
Ninh Lan không nhịn được gửi cho Tuỳ Ý một tin nhắn: Phim trường có chuyện, tôi bị thương rồi.
Chưa đầy năm phút sau, Tuỳ Ý gọi điện đến.
Ninh Lan dốc hết tâm tư đợi cuộc điện thoại này, lúc đó không cảm thấy đau nữa, còn toét miệng cười để lộ hai má lúm nông nông, vội vàng nghe máy: "Alo."
Tuỳ Ý nói rất nhanh: "Có chuyện gì vậy?"
Ninh Lan còn muốn úp mở, chưa nhắc đến việc mình bị thương, lòng vòng đáp: "Là diễn viên quần chúng không chuyên nghiệp, còn chưa đến lượt bọn họ nữa..."
Tuỳ Ý lại không muốn nghe anh lòng vòng, vô cùng lo lắng cắt ngang: "Tiểu Tinh thì sao? Anh ấy không sao chứ?"
Ninh Lan mở miệng, lời định nói còn lại toàn bộ bị nghẹn trong họng, giống như pháo đang nổ một nửa thì tịt, không phát ra nổi một tiếng động.
Dường như Tuỳ Ý ý thức ra điều gì đó, trầm mặc chốc lát, đổi cách nói: "Tôi định nói là...! người khác có bị thương không?"
Nếu như Ninh Lan không biết Kỷ Chi Nam có tên khác là Kỷ Tinh thì e rằng sự việc cứ thế che đậy qua rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!