Ngành biểu diễn nghệ thuật cuối năm rất bận rộn.
Công ty thông cảm cho nhân viên cả năm từ đầu đến cuối hầu như không được nghỉ ngơi, chuẩn bị kỳ nghỉ dài vào dịp Tết.
Vì khó khăn lắm mới có được nửa tháng nghỉ ngơi này, An Lâm phấn khích vác máy ảnh đi chụp vài người trong AOW, nói phải thu thập đầy đủ tài liệu cho chương trình nhóm, để hết nợ nhẹ thân cùng gia đình ra nước ngoài nghỉ dưỡng.
"Sao không đi chơi cùng bạn trai ạ? Đi cùng người nhà chả thú vị gì cả." Lục Khiếu Xuyên vắt chéo chân nói.
"So làm sao với ngài lưu manh đây.
Các chàng trai, cô gái đứng xếp hàng chờ ngài lựa." An Lâm đáp: "Chậc, máy quay đằng sau đang mở đấy, không được nói chuyện này, về lại phải cắt bỏ."
Mặt Lục Khiếu Xuyên tỏ vẻ đắc ý, nhướng mày nhìn Phương Vũ bên cạnh như đang nói – Nhìn mà xem, tiểu gia đây được bao người hoan nghênh nhé.
Phương Vũ chẳng buồn ngẩng đầu, ngồi quanh bàn cùng Ninh Lan chơi Cờ bay*, mức độ nghiêm túc không kém gì tham gia cuộc thi tầm cỡ quốc tế.
* Cờ bay: , flightchess.
An Lâm đi đến quay một lúc, cảm thấy quá an tĩnh cũng nhạt nhẽo, xúi mọi người chơi Ma sói, nói rằng có một tập đặc biệt về trò chơi này.
Số người không đủ nên kiếm mấy em gái thực tập sinh ở phòng luyện tập cách vách đến tụ tập.
Lục Khiếu Xuyên được vây quanh bởi các người đẹp, làm cho trò chơi trở thành hiện trường thả thính, lúc nọ lúc kia lại thì thầm cười đùa với em gái bên cạnh.
An Lâm không nhìn nổi nữa, tắt máy quay chỉ huy mọi người thay đổi vị trí, bảo Phương Vũ và Cố Thần Khải ngồi hai bên trái phải Lục Khiếu Xuyên.
Phương Vũ không tình nguyện nghe lời mà dịch đến.
Lục Khiếu Xuyên rung chân rất vui vẻ, móc cái ghế đẩu bên cạnh về trước.
Phương Vũ nghiêng đầu nhìn, chỉnh ghế lại vài phân mới ngồi xuống.
Mấy người khác là nhân bánh kẹp giữa cáccô gái.
Vừa nãy, Ninh Lan thấy có một bạn gái trong đó chạy đến phòng luyện tập nịnh hót tỏ vẻ thân thiện với Tuỳ Ý.
Ngoại hình của Tuỳ Ý là điều không thể chối cãi, gia cảnh cũng không phải dạng vừa, là cái bánh vừa ngọt vừa thơm ai cũng thèm.
Tâm tư Ninh Lan căn bản không đặt vào trò chơi, chỉ nhìn chăm chăm vào hai cô gái bên cạnh Tuỳ Ý.
Khi bỏ phiếu, làm dân thường nhưng cũng rất dữ, đăm đăm nhắm vào hai cô gái đó mà bỏ.
Hỏi anh lý do, chỉ cố làm ra vẻ huyền bí nói "trực giác".
Những người khác đều ngớ người.
Chỉ có người trong cuộc Tuỳ Ý, lúc Ninh Lan lần thứ ba vô duyên vô cớ bầu cho cô gái bên cạnh cậu bị loại, không thể nhịn được cười.
Ninh Lan thu hết biểu cảm của Tuỳ Ý vào đáy mắt, có một loại đắc ý được chiều mà kiêu.
Vui mừng quá đỗi, tấm thẻ giấu sau lưng rơi xuống đất.
Anh quay người cúi xuống nhặt.
Lúc ngẩng lên thì ngoài ý muốn nhìn thấy Lục Khiếu Xuyên và Phương Vũ đang nắm tay nhau ở phía sau.
Chính xác mà nói, cái tên lưu manh thối Lục Khiếu Xuyên đang nắm chặt tay Phương Vũ không buông.
Phương Vũ cố gắng hết sức giữ vẻ mặt tự nhiên nhưng ở sau lưng vùng vẫy, mu bàn tay bị Lục Khiếu Xuyên nắm đến đỏ ửng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!