Chương 24: (Vô Đề)

Cuối cùng Ninh Lan lựa chọn tư thế chính diện hướng ra ngoài nhảy xuống.

Buông tay nắm mép giường, khoảnh khắc quay người lại không cảm thấy sợ hãi nữa.

Tuỳ Ý đón người vào lòng, sợ anh tiếp đất không vững, thêm chút lực bế bổng anh cách mặt đất.

Hai chân Ninh Lan ở tại ví trí đó quay một vòng trên không mới đáp đất.

Nhịp tim đập hơi nhanh, có thể do căng thẳng.

Anh lùi khỏi lòng Tuỳ Ý: "Cảm ơn nhé."

"Cậu định nói cảm ơn tôi bao nhiêu lần một ngày hả?" Tuỳ Ý cũng lùi về sau một bước, vặn đèn bàn.

Ninh Lan cảm thấy vấn đề này không có lời đáp, được quyết định bởi bao nhiêu lần Tuỳ Ý giơ tay tương trợ hoặc đưa tiền giúp đỡ.

Hơn nữa, Tuỳ Ý cũng không có vẻ muốn biết đáp án.

Trong đầu anh vang ầm ầm, tự suy xét cúi đầu nhìn dung mạo và dáng vẻ mình, áo ba lỗ trắng, quần đùi xanh, cho dù bản thân có một chút mỹ cảm như vậy, cũng bị một thân ăn mặc này phá hư rồi.

Ninh Lan tiến lên vài bước, tắt đèn.

Có lẽ Tuỳ Ý đoán được ý tứ của hành động này, cảnh giác lùi về phía sau.

Gót chân đụng phải vali đang nằm trên sàn, phát ra tiếng động.

Cảnh này sao giống bắt gái làm đi3m vậy? Ninh Lan nghĩ.

Anh giơ tay tắt đèn.

Tuỳ Ý nhanh chóng quay người, đợi khi đèn được tắt lần nữa, người đã ở giường trên rồi.

Ninh Lan quay người lại, cả giận nói: "Cậu lên trên đó làm gì?"

Tuỳ Ý vén chăn đắp lên người, dùng bóng lưng đáp anh: "Đi ngủ."

"Không phải nói cùng xuống sao?" Ninh Lan cảm thấy bị lừa gạt.

"Ngủ thôi." Tuỳ Ý nói: "Ngày mai phải dậy sớm."

Ninh Lan nhấc chân định trèo lên dâng tận miệng.

Sau gáy Tuỳ Ý như có mắt, nhắc nhở anh: "Còn lên nữa, tôi sẽ không xuống đón cậu đâu."

Ninh Lan đờ người, đứng đó suy nghĩ trong chốc lát, làu bàu rút cái chân đang định trèo lên, bất đắc dĩ về giường ngồi.

Người ở giường trên không nói chuyện.

Ninh Lan nhụt chí, chán nản nằm xuống.

Việc đầu tiên khi cầm điện thoại lên là đặt mua bộ đồ ngủ trên mạng, tơ tằm, loại mà cởi thắt lưng sẽ trôi tuồn tuột xuống.

Nửa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại nghĩ đến chuyện này, lại cảm thấy việc mua sắm bốc đồng không ổn.

Vì vậy mò điện thoại dưới gối, huỷ đơn bộ đồ ngủ chỉ chưa đầy ba tiếng sau khi đặt hàng.

Cái thứ hào nhoáng này cũng không thể báo đáp kim chủ, ai mua người đấy là đồ ngốc.

Sáng sớm hôm sau, hai người chân trước chân sau vào nhà vệ sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!