Chương 13: (Vô Đề)

Anh vứt thẳng túi xuống đất tạo thành một tiếng động lớn.

Sau đó giơ tay kéo xoẹt khoá áo khoác ngoài, cởi ra ném đi.

Tiếp đó, giựt chiếc áo phông mỏng duy nhất trên người ra.

Vốn dĩ Ninh Lan rất gầy.

Chiếc áo phông rộng thùng thình được kéo xuống dưới vai ngay lập tức.

Dường như da thịt nửa người trên đều lộ hết ra ngoài.

Anh vừa cởi, vừa chậm rãi bước về phía trước.

Tiếng bước chân được phóng to hơn bởi cả căn phòng đang vô cùng yên tĩnh.

Tiếng xé rách cũng thế, đan xen sự nặng nề và chói tai, vô cớ khiến người ta cảm thấy sởn da gà.

"Mày...! cậu định làm gì?" Cố Thần Khải ngẩng đầu lên, hỏi.

Ánh mắt trốn tránh đã bán đứng nội tâm hoảng loạn của cậu ta.

Ninh Lan lại tiến thêm một bước, li3m môi: "Câu dẫn mấy người đó."

Cảm giác ớn lạnh lan từ lòng bàn chân lên khắp cơ thể.

Cố Thần Khải nói cũng ấp úng: "Cậu cậu cậu có thấy ghê tởm không vậy?"

Ninh Lan với quần áo rách rưới vẫn tiến về phía trước, vai và eo lộ ra ngoài.

Tuỳ Ý đứng ở đằng sau, ngẩng đầu là có thể thấy trên lưng anh có vết hằn đỏ to bằng miệng bát do bị Cố Thần Khải đạp lúc nãy.

Nó thậm chí lại càng nổi bật vì làn da trắng và cơ thể gầy gò của anh.

Hô hấp của Tuỳ Ý đột nhiên ngừng lại, giống như phản ứng trong tiềm thức khi nhìn thấy vết thương trên đầu gối của anh lần trước.

Ninh Lan thấp giọng cười mấy tiếng: "Thì ra các cậu thực sự sợ tôi à."

Diện tích phòng rất nhỏ, lại có mấy người đứng.

Ninh Lan càng ngày càng tiến đến gần.

Ba người đứng thành một hàng không hẹn mà cùng lùi nửa bước.

Thậm chí Cao Minh còn đụng vào cái bàn đằng sau, được Vương Băng Dương đỡ lấy mới đứng vững.

Bọn họ sao ngờ được rằng Ninh Lan sẽ có phản ứng như vậy.

Trước đó, trước mặt sau lưng nói xấu anh, anh đều lặng lẽ chịu đựng không nói một câu.

Vì thế sự trả đũa đột ngột này khiến người ta cảm thấy kinh ngạc đến run sợ.

Hơn nữa, biểu cảm của Ninh Lan cũng không giống thường ngày.

Rõ ràng đang cười nhưng đáy mắt lạnh lẽo để lộ hoàn toàn tâm trạng của anh.

Anh rất tức giận, nói không chừng một giây sau sẽ đánh người.

Đều là cậu nhóc mười mấy tuổi chưa trải qua sự nguy hiểm của xã hội, tuỳ tiện doạ một cái đã sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!