Chương 6: (Vô Đề)

"Quan Quan tuổi còn nhỏ, lại không có di nương lo liệu chu toàn, đây là của hồi môn mà di nương đã để lại cho ta, ta không cần, tất cả để lại cho muội."

Nàng quay đầu, nhét cuốn sách quý mà tam tỷ tìm khắp nơi chẳng được vào tay tam tỷ:

"Muội thích đọc sách, lại không coi trọng tiền tài, ta đã tìm hết những thứ này cho muội."

"Tỷ biết chí của tam muội chẳng ở chốn hậu viện, muội tài hoa hơn người, nhất định sẽ đạt được thành tựu."

Nhị tỷ xưa nay ân oán rõ ràng, chiếc bàn tính vàng không chỉ tính chuyện làm ăn, mà còn ghi khắc nợ tình nghĩa.

Những thứ ấy có được nào có dễ dàng như lời nàng ấy nói.

Ta và tam tỷ đều hiểu rõ, lại càng xúc động.

Chỉ e Lâm Dao Âm sẽ phá rối việc hôn sự của nhị tỷ, bọn ta bèn cố ý khiến nàng ta bận tâm chuyện khác.

Dưới tán hải đường rủ bóng, tam tỷ tiếc nuối cất lời:

"Vốn chỉ là nha hoàn sai vặt trong phòng đại tỷ, không ngờ lại lấy lòng được Ninh Trường Viễn như thế, chưa đầy ba tháng đã mang thai. Đó lại là trưởng tử của Ninh Trường Viễn, chỉ e sau này sẽ được nâng làm quý thiếp."

"Tuy đại tỷ phu vẫn còn lưu luyến tình xưa với đại tỷ, nhưng khó cưỡng lời đường mật của kiều thê mỹ thiếp bên gối, chỉ sợ đường hồi phủ của đại tỷ nay đã đứt hết rồi."

Lâm Dao Âm trốn dưới hành lang, mặt mày thâm độc nhìn chằm chằm vào chúng ta, sắc mặt thoắt chốc biến đổi.

Bản thân thất thế vốn đã khiến lòng nàng ta đau đớn, nay lại thấy nha hoàn giẫm lên đầu mình từng bước leo cao càng khiến nàng ta nghiến răng nghiến lợi.

Quả nhiên Lâm Dao Âm bỏ mặc nhị tỷ, quay sang nhắm vào Thúy di nương thường hay nôn mửa.

Trong trà lâu, Thúy nhi nhận lấy bạc cứu mạng mà tam tỷ đưa, dập đầu thật mạnh hai cái:

"Tam tiểu thư cứu mạng mẫu thân của ta, đừng nói là bảo Thúy Nhi đối phó Lâm Dao Âm, dù có bắt ta lấy mạng nàng ta, Thúy Nhi cũng không nề hà."

Nhưng tam tỷ chỉ lắc đầu:

"Yêu bản thân mới là khởi đầu của tất cả, dù thế nào cũng đừng xem nhẹ mạng sống của mình. Sống tốt thì vẫn luôn có hy vọng."

Thúy nhi nước mắt lưng tròng, vừa xoay người đã bắt đầu so đấu với Lâm Dao Âm.

Kế hoạch ép Thúy Nhi sảy thai của Lâm Dao Âm hết lần này tới lần khác thất bại, nhưng nàng ta không cam lòng, càng thêm nóng vội.

Khi nàng ta bị Thuý nhi dùng chiêu gậy ông đập lưng ông đến mức khiến Ninh Trường Viễn hoàn toàn sinh lòng chán ghét, cũng là lúc nhị tỷ sắp sửa xuất giá.

Kiệu lớn tám người khiêng, hồng trang rợp mười dặm đường, cuối cùng nhị tỷ đã bước tới hạnh phúc và viên mãn mà kiếp trước nàng ấy chẳng thể có.

Trước khi nàng ấy ra khỏi cửa, ta nhét lại năm nghìn lượng bạc vào tay nàng ấy.

"Nhị tỷ xinh đẹp, đó là vốn liếng của tỷ. Nhưng thứ mà Chu gia xưa nay coi trọng chính là tài làm ăn của tỷ. Sắc đẹp rồi cũng tàn, chỉ có chiếc chìa khóa vàng tỷ nắm trong tay mới là tiềm lực chân chính và là chỗ dựa vững chắc không ai cướp nổi."

"Quan Quan không cần tiền bạc, mong tỷ đưa nó vào thương trường sinh lời, sớm ngày giàu có bạc vàng đầy người. Nếu mai sau có chuyện cần nhờ, chỉ mong tỷ toàn tâm giúp đỡ."

Nhị tỷ nghe lọt, nàng ấy trang trọng gật đầu:

"Đa tạ tứ muội chỉ dẫn, ta đã có cơ hội sống lại một lần, đương nhiên ta phải sống cho thật tốt đời này."

"Tường cao ngoài tường cao, vẫn phải bước từng bước mà vượt qua."

Chúng ta nhìn nhau mỉm cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!