19
Giống như kiếp trước, Lâm Dao Âm nhân lúc ta và tam tỷ ở thư phòng bên hồ, lại sai người nhét rắn độc vào góc tường.
Tỷ đệ bọn họ đắc ý ngồi trong hành lang phẩm trà, chỉ đợi chúng ta thổ huyết mà chết.
Mãi đến khi trong thư phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết, hai người họ mới vội vã xông vào.
"Tam muội không sao chứ, nghe nói rắn năm bước cực độc, nếu như mà…"
Bốn mắt nhìn nhau, bọn họ đều c.h.ế. t sững. Ta và tam tỷ bình yên vô sự đứng cạnh nhau, chỉ có nội thị thân cận của thái tử đến tặng lễ vật cho tam tỷ thì đang ôm vết thương ở chân mà kêu rên không ngừng.
"Mau, mau mời thái y!"
Lúc này, hai người kia mới thật sự cuống cuồng.
Loài vật kịch độc vốn chỉ ẩn mình nơi núi sâu, sao có thể đột nhiên xuất hiện trong hậu viện Lâm gia, lại đúng thư phòng của tam tiểu thư, nhất định là có người cố ý gây nên.
Chỉ cần thái tử chịu điều tra, tra hỏi vài câu là biết ngay ai bán rắn độc, lại do tay ai đưa vào phủ.
Lâm Dao Âm, ắt chẳng còn đường thoát.
Hai người lảo đảo chực ngã, phụ thân vội vàng bao che:
"Phủ họ Lâm gần sông bảo vệ thành, rắn rết chuột kiến vốn nhiều hơn thường, hôm qua bên giường ta cũng có một con rắn tre bò qua, không ngờ hôm nay thư phòng của Họa Vãn cũng gặp chuyện."
Ông ta lấy ra một xấp ngân phiếu, nhét vào tay áo của nội thị:
"Đều là chuyện ngoài ý muốn, mong công công rộng lượng bỏ qua."
Công công nhận ngân phiếu, xử lý xong vết thương bèn chuẩn bị rời đi:
"Bên thái tử ta tự biết bẩm báo rõ ràng, chỉ là vật độc thế này không thể chấp nhận được. Ta bị cắn một cái và coi như xử lý kịp thời mà còn phải cắt bỏ một mảng thịt. Nếu là cắn phải người khác không kịp xử lý, há chẳng phải khó giữ nổi mạng rồi sao?"
Phụ thân vâng dạ không ngớt miệng.
Tiễn nội thị xong, ông ta đập mạnh lên bàn.
Tam tỷ còn chưa đợi ai lên tiếng đã quỳ xuống.
"Nữ nhi không biết mình đã đắc tội gì với đại tỷ và A huynh, mà bị hai người hết lần này tới lần khác mưu hại. Nếu hôm nay công công không đột nhiên ghé qua, thì người bị rắn độc cắn chắc chắn đã là nữ nhi rồi."
"Vào Đông cung vốn không phải là nguyện vọng của con, chỉ vì thấy phụ thân bôn ba quan trường quá vất vả, con mới gắng sức chống đỡ làm tròn bổn phận. Nếu đại tỷ và A huynh đã sợ con trèo cao thì xin phụ thân niệm tình cha con, hãy cho con về điền trang sống đi."
Sắc mặt phụ thân lạnh đi, tam tỷ đã dâng hết chứng cứ lên trước mặt ông ta.
"Đây đều là lời khai của tỳ nữ thân cận của đại tỷ, xin phụ thân xem qua."
Từng câu từng chữ đều là lời cáo buộc Lâm Dao Âm và Lâm Nghiễn Thư.
Không chỉ có chuyện nàng ta trộm thơ của tam tỷ gửi đến phủ thái phó, lại còn có chi tiết thơ bị đưa đến tay Giang Ấu Nghi.
Cũng có toàn bộ quá trình nàng ta mua rắn hại người khác.
Phụ thân tức đến phát run, nhưng vẫn bênh vực đôi tử nữ kia của ông ta:
"Lời của hạ nhân không đáng tin. Đừng để bị tiện nên lợi dụng mới phải."
"Hôm nay phụ thân mệt rồi, các con lui ra đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!