Chương 1: (Vô Đề)

1

"Đồ mù! Ngươi muốn c.h.ế. t à? Dám vụng về ngay trong tiệc mừng thọ của tổ mẫu! Còn không mau đưa Chu công tử đi thay y phục!"

Giọng của đích tỷ Lâm Dao Âm vang lên lanh lảnh, kèm theo đó là cái tát giáng xuống mặt một nha hoàn.

Đến lúc này, ta mới dần thoát khỏi cơn đau âm ỉ khắp người, nhận ra mình đã trọng sinh.

Kiếp trước cũng có cảnh tượng này.

Trong tiệc mừng thọ của tổ mẫu, vị hôn phu của nhị tỷ, Chu công tử, lần đầu bước chân vào phủ, mang đến vô số dược liệu và lễ vật quý giá, đồng thời tặng nhị tỷ một bộ trang sức điểm thúy hiếm có.

Mọi người đều mừng rỡ khi thấy nhị tỷ Lâm Huyền Tố, tìm được một mối nhân duyên tốt đẹp.

Chỉ có đích tỷ Lâm Dao Âm cười mà như không cười, châm biếm:

"Chẳng qua chỉ là mấy trò lấy lòng phụ nữ mà thôi. Nhà họ Chu giàu có, chút quà cỏn con này đâu nói lên điều gì."

"Nhìn đôi mắt đào hoa, dáng người như trúc xanh của hắn mà xem, cả người toát lên vẻ phong lưu, ai biết có phải kẻ đa tình hay không? Chỉ sợ chưa chắc đã chung thủy."

Tưởng rằng chỉ là những lời ganh ghét, nào ngờ nàng ta lại để tâm thật.

Giữa tiệc, nha hoàn của nàng ta vô tình làm đổ một bát canh nóng lên người Chu công tử.

Chu công tử cũng giống như bây giờ, bị đích tỷ đẩy đến phòng khách thay y phục.

Nhưng chưa đầy một nén nhang sau, Lâm Dao Âm dẫn mọi người đi dạo vườn, lại tình cờ đến đúng phòng đó.

Chỉ nghe nàng ta hét lên một tiếng đầy kinh hoàng, lập tức thu hút mọi ánh nhìn về phía căn phòng.

Chu công tử mặt đỏ gay, lảo đảo lao ra ngoài, dáng vẻ hốt hoảng, trông vô cùng đáng nghi.

Mà bên trong phòng, lại truyền ra tiếng nức nở của một nữ nhân.

Lâm Dao Âm khẽ lấy khăn che miệng, ánh mắt đầy thương hại nhìn nhị tỷ đang tái nhợt cả mặt:

"Muội xem, hắn đúng là không chịu nổi thử thách. Chẳng qua chỉ là một nha hoàn dẫn đường có chút nhan sắc mà thôi, hắn đã không kiềm chế được, làm ra chuyện dơ bẩn thế này ngay trong phủ của muội."

Dù sau đó Chu công tử đã cố giải thích rằng hắn bị nha hoàn kia chuốc thuốc, dù đã bị đ. è xuống giường nhưng vẫn liều mạng vùng vẫy thoát thân, chưa từng có hành vi bất chính…

Nhưng nhị tỷ đã trở thành trò cười khắp kinh thành.

Hôn ước tốt đẹp bị bôi nhọ bởi vết nhơ chẳng thể gột rửa.

Lần này, bốn mắt giao nhau, ta bắt gặp trong ánh mắt nhị tỷ Lâm Huyền Tố một sự lạnh lẽo chưa từng thấy.

"Lại giở trò cũ ư? Nó cũng xứng sao?"

Đột nhiên, tam tỷ Lâm Huyền Lăng một lòng chăm chỉ học tập vội vã xông vào, thở hổn hển kéo tay nhị tỷ:

"Chu công tử không thể vào phòng khách! Nhị tỷ, tỷ nhất định phải tin muội!"

Nhị tỷ giật mình:

"Muội cũng biết Lâm Dao Âm sẽ hại ta?"

Khoảnh khắc đó, ta biết -

Chúng ta đều đã trọng sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!