Chương 40: (Vô Đề)

Đèn phòng truyền dịch đột nhiên tắt đi, tối hẳn đi, bác sĩ ở ngoài hét một tiếng: "Tắt nhầm đèn rồi!"

Sau đó lại đùng một tiếng bật lên.

Tay Hoắc Duệ run một cái, feed một mạng cho Hàn Tín team địch.

Hàn Tín team địch gõ chữ: Cảm ơn người anh em, tôi không thích đực

Tên Hoắc Duệ trong game: Mãnh nam tuyệt thế số 1, ID này ban đầu là Lục Sơ Hành đề nghị mọi người cùng đặt tên theo nhóm, Hoắc Duệ ngại phiền nên cũng không đổi lại.

Hoắc Duệ: "..."

Càng không ổn định.

Thẩm Dũ vẫn đang ngước nhìn hắn, màu môi đỏ thắm, không hợp với sắc mặt tái nhợt, tạo thành sự tương phản rõ ràng.

Hoắc Duệ chớp mắt, yết hầu hơi di chuyển.

"Cậu là trẻ con chắc?" Hắn nhìn xuống, thấy cánh tay phải đang gắn kim của Thẩm Dũ ở bên người, sắc mặt lập tức đen thui.

"Nằm xuống." Hoắc Duệ nắm cổ tay trái của Thẩm Dũ, mặc dù giọng nói rất thô lỗ, nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng, đứng lên giúp Thẩm Dũ điều chỉnh chăn, tránh cho yêu tinh phiền phức lát nữa chưa hạ sốt đã bị cảm.

Thẩm Dũ giương mắt nhìn chằm chằm hắn một lúc, vẻ mặt còn rất tủi thân, trước khi Hoắc Duệ thu tay về nắm được bàn tay hắn.

Lòng bàn tay của cậu rất nóng, nhưng da Hoắc Duệ chỗ này cũng nóng lên.

"Anh ơi." Giọng Thẩm Dũ vẫn hơi khàn, hơn nữa một đêm không ngủ được, lại còn chưa ăn gì, không có khí lực gì cả.

Một tiếng gọi này, Hoắc Duệ cả người cứng ngắc tại chỗ.

Duy trì tư thế cúi người, tay cũng chưa rút về.

Mấy giây sau.

"Im miệng."

Mẹ kiếp, lại gọi nữa hắn có thể không lo nơi này là nơi nào, không lo yêu tinh phiền phức có phải không bị bệnh hay không.

(*)

(*) Đoạn này mình đọc raw không hiểu lắm =.=!

Thẩm Dũ buông lỏng tay, tư thế này quả thực không tốt lắm, Hoắc Duệ chỉ có thể đứng ở chỗ đó.

Thẩm Dũ dời xuống một chút, điều chỉnh tư thế, tay phải không còn cảm giác gì.

Hoắc Duệ khó khăn dời tầm mắt khỏi Thẩm Dũ, hắn nên vui mừng, Thẩm Dũ bây giờ còn đang đắp chăn.

Hắn cài lại hai cúc áo sơ mi, hơi dạng chân ra, cùi chỏ tay chống lên đầu gối, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại.

Phòng truyền dịch thật sự quá oi bức.

Game đã kết thúc, team bọn họ thua, hắn treo máy lâu như vậy, thắng được mới là lạ.

Thẩm Dũ lại nhìn hắn.

"Mu bàn tay tôi đau."

Lúc này không phải nói dối, thực ra có chút trướng đau, chắc là cậu vừa mới cử động tay phải, làm cho kim bị lệch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!