Chương 4: Kí Túc Xá

"Bên kia là nhà thi đấu của trường, thường trời mưa sẽ học thể dục trong nhà thi đấu."

Tiết học cuối cùng của buổi chiều là tiết thể dục, tranh thủ thời gian này, Trương Kiến Thanh để cho lớp phó học tập Khương Châu dẫn Thẩm Dũ đi lấy sách và đồng phục, chăn đệm kí túc xá, vân vân.

Buổi sáng nắng đến mức không mở nổi mắt, buổi chiều trời lại râm, nhiệt độ cũng dịu đi, Thẩm Dũ mặc áo ngắn tay, có chút lạnh.

"Siêu thị trường ở đâu?" Cậu vẫn ôm sách trong ngực, lát nữa còn phải mang về lớp.

Khương Châu bị cắt ngang, đẩy mắt kính một cái: "Phía cổng trường, hơi xa, tôi nghĩ tốt nhất là cậu mang sách về, sau đó sẽ đi đến phòng giáo vụ lấy đồng phục trường và chăn đệm..."

Đang nói chuyện, Thẩm Dũ cứ ngoảnh mặt về phía cổng trường.

Khương Châu không có cách nào khác, chỉ có thể đi theo cậu.

Siêu thị trường xa lớp học, bình thường giờ lên lớp sẽ không có ai đến, lúc Thẩm Dũ đi vào, bà chủ còn đang nằm trên ghế xem tivi.

Thẩm Dũ đặt sách trên quầy, cẩn thận chọn đồ.

"Lớp học không cho phép ăn vặt, cũng sắp đến giờ ăn chiều rồi." Khương Châu đứng bên cạnh khuyên nhủ, hắn thật ra không coi trọng Thẩm Dũ lắm, hôm nay nội dung bàn luận của lớp chính là Thẩm Dũ, từ trường Văn Thành đến, thành tích áp chót, còn chọn ngồi bàn cuối cùng.

Đây rõ ràng là một đứa học sinh kém.

Thẩm Dũ khẽ ừ một tiếng, chọn một kẹo bạc hà, nhưng mà là một hãng chưa từng nghe tên.

Trên đường trở về, cậu bóc kẹo ra, về đến lớp cũng không chia cho Khương Châu một viên.

Khương Châu mang theo hờn giận, cả đường Thẩm Dũ lạnh nhạt với hắn, nhưng hắn lại là một lớp phó học tập tốt, thầy giao nhiệm vụ là phải hoàn thành tốt, như vậy mới có cơ hội giành được cán bộ ưu tú cuối học kỳ.

Giờ học hôm nay, sách Thẩm Dũ cầm đều là của Hoắc Duệ, sau tiết Ngữ Văn, Hoắc Duệ không thấy đâu nữa.

Hoắc Duệ không có ở đây, Lục Hành Sơ và Thích Vinh cùng Trần Niên Nhất đều chạy cả, không có học sinh quậy nào trong lớp, giáo viên có tiết hôm nay đều cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Thẩm Dũ để sách mới dựa vào tường, chỗ cậu ngồi vốn dĩ là chỗ của Hoắc Duệ, tất cả sách của Hoắc Duệ vẫn còn ở trong ngăn bàn của cậu, Thẩm Dũ không động vào.

Thẩm Dũ vuốt nhẹ lên mặt bàn của Hoắc Duệ hai cái, cúi đầu bất giác mang theo nụ cười yếu ớt.

Sách người này cũng không khác sách mới lắm, chưa viết chữ nào, thậm chí đến cả tên cũng không viết, trong ngăn bàn chất đầy bài thi.

Cậu rút hai quyển sách mới của mình ra, nhét hai quyển cùng môn vốn của Hoắc Duệ chồng sách kia của mình.

Khương Châu liên tục nhìn đồng hồ phía sau lớp học.

Đã qua nửa tiết học.

Cũng may động tác của Thẩm Dũ cũng nhanh, lúc ra khỏi phòng học, Khương Châu khinh bỉ liếc nhìn chỗ ngồi của Hoắc Duệ.

"Phòng giáo vụ gần với kí túc xá, cho nên lát nữa có thể lấy đồ trước kí túc xá." Khương Châu hỏi: "Cậu cũng dùng đồ mang đến hả?"

Thẩm Dũ ngậm kẹo trong miệng, vị bạc hà đánh thẳng vào vị giác, tinh thần của cậu mới khá hơn một chút, bước chân hơi dừng lại: "Không".

Cậu rủ mắt, đi theo Khương Châu vào phòng giáo vụ.

Khương Châu trầm mặc một hồi, không tiếp lời của cậu, hắn chỉ là khách sáo hỏi một câu thôi.

Mang hay không mang là chuyện của bản thân Thẩm Dũ.

Hai người đi lấy chăn đệm, đồng phục, bên cạnh phòng giáo vụ chính là toà kí túc xá, tổng cộng bốn dãy nhà, gần nhất chính là toà A kí túc xá nam, cũng là chỗ kí túc xá của Thẩm Dũ.

Ra khỏi phòng giáo vụ, Khương Châu không muốn cùng cậu đi ra, vừa tan học, đến phòng ăn muộn sẽ không có đồ ăn ngon, chân cậu bước chậm lại, Thẩm Dũ nhìn vào mắt hắn, trên mặt mang theo ý cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!