Chương 31: (Vô Đề)

Lời thầy thể dục vừa dứt, tiếng ồn ào còn lớn hơn trước, khiến cho các lớp thể dục bên cạnh đều nhìn sang chỗ bọn họ.

Mặc dù biết chỉ vì lớp bọn họ tương đối đặc biệt, nhưng tai Thẩm Dũ vẫn nóng lên một cách khó hiểu.

Cậu quay đầu nhìn Hoắc Duệ một cái, hai người nhìn nhau, người sau nhếch mép, đáy mắt hình như còn có ý cười nhàn nhạt.

Hai người đứng cạnh giáo viên thể dục.

Thẩm Dũ còn hơi lúng túng, tình huống đối mặt với các bạn trong lớp này, còn lúng túng hơn kiếp trước đứng thuyết trình với một đám người.

Hoắc Duệ nhìn có vẻ không có vấn đề gì, một tay nhét trong túi quần, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, chỉ là lông mày hơi nhíu lại.

"Sao lại nghiêm túc như vậy?" Thầy thể dục kẹp danh sách dưới nách, từ lúc hai người bước lên vẫn cười híp cả mắt, mặc dù hơi khác người, nhưng giá trị nhan sắc cũng có thể solo với các lớp khác.

Năm nhất thầy không dạy Hoắc Duệ, nhưng vẫn có ấn tượng sâu sắc với Hoắc Duệ, giáo viên thể dục bình thường rảnh rỗi không có việc gì làm, thường ngồi buôn chuyện ở phòng giáo viên, nghe nói bạn nhỏ này mặc dù thành tích thi đứng nhất toàn trường, nhưng lúc học trung học cơ sở còn đánh người khác nhập viện, về sau cũng mặc kệ.

Không nghĩ tới, một học sinh như vậy, lại chịu đứng ra làm tiêu binh.

Thật đáng khen ngợi.

Thẩm Dũ nhếch mép một cái, kéo rộng thành một nụ cười ấm áp.

Hoắc Duệ đứng bên cạnh cũng như vậy, nhướn mày.

Thầy thể dục hài lòng gật đầu: "Vậy mới đúng chứ, cười một cái nữa đi, tưởng tượng xem sau này hai đứa chụp ảnh cưới..."

Lông mày Thẩm Dũ giật một cái.

Chụp ảnh cưới...!

Hôn nhân đồng tính vẫn chưa hợp pháp đâu, Thẩm Dũ nhớ tới lúc trước khi cậu bị tai nạn xe kiếp trước, vừa mới được hợp pháp hoá không được bao lâu.

Bên dưới là tiếng hét chói tai.

Thẩm Dũ nghe thấy tiếng hừ nhẹ từ cổ họng Hoắc Duệ.

Thầy thể dục thấy được bầu không khí sôi động, vừa nói xong lại tiếp thêm một câu: "Tống Dương lấy biển lớp đến đây, những em khác giải tán mấy phút."

Đám người ngay lập tức tản ra, nhưng vẫn có mấy nữ sinh vẫn đứng nhìn bọn họ.

"Hai đứa bàn trước với nhau đi, xem ai cầm biển lớp ai cầm cờ?" Thầy thể dục sờ mũi, giải thích: "Vì lớp các em là lớp đi đầu của năm hai, cần một người cầm cờ."

Các lớp phía sau chỉ cần giơ biển lớp, cờ nặng hơn biển lớp nhiều.

Hai người hơn kém nhau vài cm, nhìn cũng không chênh lệch quá nhiều, nhưng nếu tính đến thân hình, rõ ràng Thẩm Dũ gầy hơn nhiều.

Nhưng mà đối với con trai, cầm cái gì cũng như nhau.

Thẩm Dũ trầm mặc một lúc: "Cái nào cũng được."

"Tôi cầm cờ." Hoắc Duệ hơi híp mắt nhìn Thẩm Dũ một cái: "Gầy quá."

Giọng có vẻ giễu cợt.

Hắn cũng không nghi ngờ việc mình có thể dùng một tay bẻ gãy cánh tay gầy guộc của Thẩm Dũ.

Thẩm Dũ há miệng.

Tạm thời sẽ không cùng hắn nói chuyện nữa.....!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!