Chương 21: (Vô Đề)

Môn Ngữ văn bắt đầu thu bài, trong lớp đã có người lục đục đi ra.

Lục Sơ Hành và Thích Vinh sóng vai cầm đồ dùng học tập đi lên tầng.

"Đại ca, anh đi đâu vậy? Không phải là bỏ thi đó chứ."

Hoắc Duệ dựa vào tường, nghiêng đầu, ánh mắt vẫn dõi theo bóng Thẩm Dũ đang đi tới: "Thi hay không thi khác gì nhau?"

"Không phải là nói thừa sao? Anh không muốn đứng nhất nữa sao?" Bỏ thi một môn là thiếu 150 điểm đó!

Hoắc Duệ cúi đầu ừ một tiếng.

Nhớ rồi.

Còn nợ hắn một lần đứng nhất nữa.

"A! Học giỏi chính là học giỏi!" Lục Sơ Hành nhất thời bị đả kích đến mức ngã lên vai Thích Vinh khóc nỉ non.

Thẩm Dũ vừa đúng lúc đi đến, Hoắc Duệ xoay người đi vào lớp.

"Bạn cùng bàn! Cậu cũng bỏ thi sao!" Lục Sơ Hành chỉ có thể tìm kiếm an ủi từ chỗ bạn cùng bàn: "Tôi đã cố gắng tìm kiếm hình bóng cậu ở phòng thi nhưng không thấy oa oa oa tui khổ quá mà."

Thẩm Dũ bị hắn bám lên người, bình tĩnh dời sang bên cạnh một chút, kéo dãn khoảng cách: "Ừ, có chút chuyện."

Cậu không nói rõ, Lục Sơ Hành và Thích Vinh cũng không hỏi, nhưng chuyện của Khương Châu vẫn bị truyền ra ngoài.

Mặc dù hôm nay thi tháng toàn trường, nhưng chuyện cảnh sát đến trường học tiến hành điều tra sẽ rất dễ bị chú ý, ăn cơm ở nhà ăn buổi trưa, Thẩm Dũ nghe được tất cả mọi xung quanh hình như đều nói về chuyện này.

Sau khi cảnh sát tới điều tra lấy chứng cứ, chỉ đưa ba kẻ trường nghề kia, Khương Châu bị cha mẹ hắn đưa về nhà.

Cuối cùng ba kẻ trường nghề kia phải bổi thường bao nhiêu cũng không ai biết.

Chuyện này thảo luận buổi trưa vẫn ở phạm vi bình thường, đến tối bắt đầu bị thêm mắm thêm muối, ban đầu nói là Thẩm Dũ đánh người, còn nói phía sau cậu có ô dù nên tìm người chịu tội thay, sau lại thành Hoắc Duệ đánh người, dù sao thì lúc đó Hoắc Duệ cũng có mặt.

Tam sao thất bản, cuối cùng lại thành Hoắc Duệ đánh Khương Châu vì Thẩm Dũ.

Thẩm Dũ nghe được: "..."

Ừ, mặc dù không phải đánh Khương Châu, cũng có thể coi là thật.

Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, Trương Văn Lý vốn kiêu căng là thế cũng ngoan ngoãn không ít, không biết bởi vì Khương Châu không ở đây hay là nguyên do gì.

Thẳng đến ngày thứ hai, Trương Kiến Thanh tranh thủ giờ đọc sớm nói chuyện này, mặc dù không nói cụ thể, nhưng cũng cho thấy không liên quan gì đến Thẩm Dũ, mong muốn giữa bạn bè trong lớp có mâu thuẫn gì cũng không được phép đánh nhau.

Trương Kiến Thanh nói ra lời này, không khí trong phòng học thả lỏng hơn không ít.

Không khí này không liên quan đến Thẩm Dũ, cậu còn đang bận viết bản kiểm điểm.

Liên quan đến chuyện đánh nhau với Trương Văn Lý tối thứ sáu, bản kiểm điểm yêu cầu viết tám trăm chữ, tương đương với một bài tiểu luận.

Hoắc Duệ cũng phải viết, nhưng bây giờ hắn còn đang ngủ gục trên bèn, Thẩm Dũ cũng không biết rốt cuộc hắn có viết hay không.

Hoắc Duệ vừa nhắm mắt không lâu, cũng cảm giác ống tay áo mình bị giật giật.

Hắn bắt đầu cảm thấy hối hận vì hôm nay mặc áo khoác.

Thẩm Dũ chớp chớp mắt với hắn, thấy Trương Kiến Thanh không để ý đến bọn họ, viết chữ lên vở cho hắn.

[Viết xong bản kiểm điểm rồi sao?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!