9.
Mẹ Tần vừa dứt lời, còn chưa kịp xin phép đội trưởng đã vội chạy về nhà. Bà Hồng vội giữ bà lại:
"Khoan đã, đừng vội thế. Chị sức khỏe yếu, dễ bị sốc. Huống hồ… giờ chỉ là lời đồn, lỡ đâu là chuyện bịa thì chị làm to chuyện lên, chẳng phải tự chuốc phiền toái sao?"
Nghe lời khuyên, mẹ Tần dần bình tĩnh lại.
Đúng vậy, nếu giờ bà nghi ngờ con dâu bằng thái độ như thế, nhỡ đâu chuyện không có thật, chẳng phải sẽ khiến con dâu tổn thương sao?
Trước giờ gả vào nhà họ Tần đã thiệt thòi con bé, nếu lại làm con bé buồn mà bỏ về nhà mẹ đẻ, thì biết ăn nói sao với con trai đây?
Nghĩ thông rồi, bà nhìn bà Hồng rồi nói:
"Cảm ơn bà nhắc nhở. Tôi biết rồi, để tôi dò hỏi rõ ràng rồi mới quyết định."
Bà Hồng thấy bà Tần đã hiểu chuyện, mới yên tâm quay lại làm việc.
Buổi trưa tan làm, cha mẹ Tần cùng nhau về nhà ăn cơm, trên đường đi mẹ Tần kể cho chồng nghe chuyện đồn đại trong làng.
Sắc mặt ông Tần cũng rất khó coi. Hai vợ chồng mang đầy tâm sự quay trở về nhà.
Vừa đến cổng, đã thấy cha Ninh Ngọc tức giận chạy tới, mẹ Ninh Ngọc vẻ mặt lo lắng theo sau.
Mẹ Tần thầm đoán chắc thông gia cũng vừa nghe tin đồn. Nhìn vẻ mặt giận dữ của ông thông gia, chẳng lẽ con dâu thực sự làm chuyện có lỗi?
Càng nghĩ, sắc mặt bà càng tệ hơn.
Lúc này, Ninh Ngọc đang dọn cơm ra bàn, chờ mọi người về ăn.
Vừa nãy từ phòng bước ra, cô tìm khắp sân vẫn không thấy Tần Nguyệt đâu, chẳng rõ em chồng chạy đi đâu mất, sắp đến giờ cơm vẫn chưa thấy mặt.
Trước khi cô ngã bệnh, việc nấu ăn là do cô và Tần Nguyệt thay phiên, trưa Tần Nguyệt nấu, tối đến lượt cô.
Giờ Tần Nguyệt không có ở nhà, cô đành nấu luôn, chẳng thể để cha mẹ chồng về mà không có cơm ăn.
Kể từ khi cô gả vào, cha mẹ Tần vẫn thấy có lỗi với cô, lại thấy cô ốm yếu nên không bắt cô phải đi làm đồng.
Tần Nguyệt được cưng chiều, cũng thường trốn việc, hễ có cơ hội là lười biếng. Mẹ chồng lại có bệnh tim, không làm việc nặng được, chỉ trông kho, cả nhà gần như chỉ có cha chồng là lao động chính. Nếu không nhờ tiền trợ cấp hàng tháng của Tần Húc Đông gửi về, nhà họ Tần cũng khó mà sống nổi.
Vì thế dù Tần Húc Đông là bộ đội, nhưng chẳng mấy ai trong làng muốn gả con gái cho anh.
Ninh Ngọc vừa dọn xong thức ăn lên bàn thì nghe tiếng động ngoài sân, đoán là bố mẹ chồng đã về, đang định gọi mọi người ăn cơm, thì thấy cha mình mặt mày nghiêm nghị bước vào, mẹ cô đi theo sau im lặng không nói một lời.
Thấy cha mẹ, Ninh Ngọc xúc động nghẹn ngào.
Kiếp trước, cô vì oán giận bị ép gả vào nhà họ Tần, nên từ ngày gả đi đến nay chỉ về nhà đúng một lần, sau đó chưa từng quay lại.
Mười năm sau đó, Ninh Ngọc cũng chỉ dám đứng từ xa lén nhìn cha mẹ.
Giờ phút này, Ninh Ngọc cố kìm nén những cảm xúc trào dâng, lập tức bước tới đón.
Thế nhưng, điều chào đón cô lại là một cái bạt tai thật mạnh.
10.
"Bốp!" một tiếng vang lên dứt khoát, nụ cười trên môi Ninh Ngọc lập tức cứng đờ.
Ba người xung quanh cũng bị hành động bất ngờ của cha Ninh Ngọc làm cho sửng sốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!