Chương 44: (Vô Đề)

83.

Tết ở đơn vị vẫn rất náo nhiệt, mọi người cùng nhau gói bánh chẻo, ăn xong còn được xem diễn văn nghệ.

Nhìn các cô gái đoàn văn công biểu diễn trên sân khấu, trong đầu Ninh Ngọc chợt thoáng hiện hình ảnh Hồ Hà Hoa.

Nghe mấy chị em đan len chung kể, sau khi Hồ Hà Hoa rời đi, cô gái trong đoàn văn công và bạn trai cô ta cuối cùng cũng chia tay, người đàn ông đó không hiểu bị "bỏ bùa" gì mà lại muốn về quê tìm Hồ Hà Hoa.

Nói đến đây, mấy chị em lắc đầu, đều nói đã nhìn nhầm Hồ Hà Hoa, nhất là Vương Ánh Hồng, mắng suốt nửa tiếng không ngừng.

Nhưng Hồ Hà Hoa thế nào thì Ninh Ngọc chẳng quan tâm, qua Tết học thêm một tháng nữa là cô giáo Trương sẽ quay lại, đến lúc đó cô có thể toàn tâm toàn ý chuẩn bị ôn thi.

Mùa đông qua, mùa xuân tới, hai cành cây lê, đào mà năm ngoái trồng trong sân giờ đã đ.â. m chồi, cao ngang thắt lưng Ninh Ngọc.

Ninh Ngọc càng chăm chút hơn, mong chờ hai cây sớm tỏa bóng mát, mùa hè có thể ngồi nghỉ dưới gốc, mùa thu hái lê ngọt.

Cô giáo Trương ra tháng muộn hơn dự tính của Ninh Ngọc, mãi đầu tháng 3 mới gặp được.

Dù mới ra tháng, cô giáo Trương vẫn không béo, dáng người mảnh mai, thanh tú.

Chẳng trách gia đình cô Trương giữ chặt như vậy, Ninh Ngọc nghĩ thầm.

84.

Lăng Lan có chút ngại ngùng. Tuy ngay từ đầu đã nói rõ là để Ninh Ngọc dạy thay mấy tháng, nhưng biểu hiện của Ninh Ngọc thời gian này Lăng Lan đều nhìn thấy, với năng lực đó hoàn toàn xứng làm giáo viên tiểu học chính thức.

Nhưng trường tiểu học trong đơn vị chỉ có bấy nhiêu học sinh, vị trí giáo viên cũng có hạn.

Lăng Lan cũng không tiện ép sắp xếp thêm một vị trí cho Ninh Ngọc.

Ngược lại, Ninh Ngọc thấy rõ sự lưỡng lự của Lăng Lan, mỉm cười nói:

"Cô Trương cuối cùng cũng quay lại, em đợi ngày này lâu rồi. Dạy học đâu phải việc dễ dàng gì, mấy tháng nay ngày nào em cũng căng thẳng, sợ nói sai mà làm hỏng tương lai lũ trẻ."

Qua lời giới thiệu của Lăng Lan, cô Trương biết Ninh Ngọc là người đã dạy thay mình, dịu dàng mỉm cười:

"Cô Ninh khiêm tốn rồi, tôi nghe mọi người khen cô dạy rất tốt, cảm ơn cô nhiều lắm."

Ninh Ngọc xua tay:

"Khách sáo rồi, em giao lại tiến độ dạy học cho chị nhé?"

Cô Trương tất nhiên đồng ý.

Sau khi bàn giao xong, Ninh Ngọc đến văn phòng tìm Lăng Lan.

"Chị Lăng, cảm ơn chị đã chăm sóc em thời gian qua, lát nữa em chào bọn nhỏ rồi về luôn."

Lăng Lan vẫn có chút tiếc nuối, cô thật lòng mong Ninh Ngọc có thể ở lại, nhưng đâu thể vì cô mà đuổi cô Trương đi.

Ninh Ngọc lại trấn an:

"Chị Lăng, em không sao thật mà, em vốn không định làm giáo viên lâu dài đâu, chị đừng lo em buồn."

Lăng Lan không biết có nên tin không, chỉ đành tiếc nuối tiễn cô ra khỏi văn phòng, cùng cô ra sân trường tạm biệt lũ trẻ.

Nhìn lũ học trò lưu luyến tiễn biệt cô Ninh mà chúng gắn bó suốt mấy tháng, Lăng Lan càng thêm không nỡ.

Có lúc cô thậm chí còn nghĩ đến việc điều chỉnh lịch dạy của tất cả giáo viên, để cố kiếm cho Ninh Ngọc một vị trí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!