Chương 27: (Vô Đề)

48.

Hai người đi cùng nhau, trong lòng đều đoán suy nghĩ của đối phương, nhưng chẳng ai nói ra, cứ như vậy mà đến nhà họ Ninh.

Cha mẹ Ninh thấy con gái và con rể cùng đến thì rất vui.

Sau khi hỏi rõ chuyện hôm nay không còn liên quan đến con gái, cha mẹ Ninh bắt đầu quan tâm đến chàng rể mới.

Đang nói chuyện, Tần Húc Đông bất ngờ đưa ra một tin vui lớn.

"Cha, mẹ, con được thăng chức làm liên trưởng rồi, trước khi về đây con đã nộp đơn xin cho vợ theo quân, đã được phê duyệt rồi ạ."

Lúc nói câu này, anh nhìn Ninh Ngọc, mong chờ phản ứng của cô, đây là món quà bất ngờ anh chuẩn bị cho cô.

Nhưng sau khi nghe xong, Ninh Ngọc chỉ hơi ngạc nhiên một chút, không tỏ ra vui mừng, khiến Tần Húc Đông cảm thấy lo lắng chẳng lẽ vợ anh không muốn theo quân?

Không nói đến Ninh Ngọc nghĩ gì, ba mẹ Ninh rất vui.

Con rể vừa cưới đã đi ngay, lại không về trong thời gian dài, họ còn lo hai đứa không có tình cảm, giờ thì tốt rồi, để con gái theo chồng, vợ chồng son ở bên nhau sẽ ngọt ngào ngay.

Mẹ Ninh cười rạng rỡ, lập tức bắt đầu lo liệu việc chuẩn bị theo quân.

"Húc Đông, con bao giờ về đơn vị vậy?"

"Con nghỉ không nhiều, ngày kia phải đi rồi ạ."

"Trời ơi, ngày kia đã đi rồi à, vậy phải chuẩn bị nhanh thôi. Tiểu Ngọc, có gì thiếu thì nói với mẹ nhé."

Ninh Ngọc không muốn cha mẹ lo lắng, chỉ gật đầu đồng ý, không nói thêm gì.

Trên đường về, Tần Húc Đông lo lắng hỏi: "Em không muốn đi theo anh à?"

Ninh Ngọc lắc đầu: "Không phải, chỉ là em hơi bất ngờ, chưa chuẩn bị tâm lý."

Tần Húc Đông thở phào nhẹ nhõm, giọng cũng vui vẻ hơn: "Không cần chuẩn bị nhiều đâu, đồ thiết yếu bên đó đều có thể mua được. Trước khi về anh đã xin được nhà rồi, dù diện tích hơi nhỏ một chút."

"Không sao đâu, hai người ở được là tốt rồi."

Kiếp trước Ninh Ngọc lúc khó khăn chỉ cần có chỗ che mưa nắng là đã mãn nguyện, nên không quá để ý đến kích thước nhà.

Chấp nhận việc theo chồng về đơn vị, Ninh Ngọc bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị trong hai ngày tới.

Trước tiên phải làm xong số quần áo cho Mã Tú Phương, ngày mai phải dọn dẹp hành lý, xem ra tối nay phải thức khuya rồi.

Ninh Ngọc nói chuyện này với Tần Húc Đông, anh bảo: "Nếu không kịp thì thôi, em làm quá nhọc người đấy."

"Không sao đâu, bây giờ em làm quen tay rồi, nhanh lắm. Đã hứa với họ thì cố làm xong, em cố chút là được."

Tần Húc Đông tuy không muốn để vợ mệt, nhưng cũng tôn trọng quyết định của cô, bèn đổi đề tài: "Thời gian qua em vất vả rồi, anh không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy."

Ninh Ngọc quay sang nhìn ánh mắt dịu dàng của anh, suýt nữa đã hỏi ra câu cô đã để tâm rất lâu, nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống.

Cô tự nhủ, kiếp trước Tần Húc Đông và Tôn Lệ Lệ xảy ra chuyện gì thì cũng là chuyện đã qua, hiện tại mọi thứ chưa xảy ra, quên những chuyện không vui đi, bắt đầu lại từ đầu là được.

Gạt đi cảm giác khó chịu trong lòng, về đến nhà, Ninh Ngọc liền bắt tay vào may đồ

Trong làng mọi người ngủ sớm, khoảng tám chín giờ tối là xung quanh yên tĩnh.

Tần Húc Đông tắm xong bước vào, Ninh Ngọc vẫn đang may quần áo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!