Chương 26: (Vô Đề)

46.

Nghe Tần Nguyệt vạch trần bí mật cuối cùng của mình trước bao người, Tôn Lệ Lệ chỉ thấy như bản thân đang tr. ần trụi giữa đám đông.

Lúc này, Tôn Lệ Lệ chỉ muốn trốn vào nơi nào đó không có ai, nhưng người bên cạnh lại sợ cô ta tiếp tục đánh nhau nên vẫn giữ c.h.ặ. t t.a. y cô ta.

Những người đứng xung quanh chỉ trỏ vào Tôn Lệ Lệ, nói cô ta đúng là "biết người biết mặt không biết lòng", chê cô ta không biết liêm sỉ, tâm địa độc ác.

Điều cuối cùng khiến Tôn Lệ Lệ hoàn toàn sụp đổ là câu nói của Tần Húc Đông:

"Em đừng nghĩ nhiều, anh không thân với cô ta."

Còn Ninh Ngọc, khi nghe thấy lời giải thích đặc biệt của Tần Húc Đông dành cho cô, chỉ khẽ mỉm cười với anh ấy.

Hình ảnh ấy khiến Tôn Lệ Lệ như bị đ.â. m vào tim, đau nhói. Cô ta không còn muốn ở lại đây nữa, liền vùng khỏi tay người bên cạnh, nhân lúc mọi người còn mải bàn tán, vội vã bỏ chạy.

Mọi người thấy một bên trong cuộc bỏ đi, liền đồng loạt nhìn về phía trưởng thôn, đợi ông ấy chỉ thị.

Dù sao Tôn Lệ Lệ cũng là người trong thôn, lại là gái chưa chồng, không thể tùy tiện bắt giữ.

Trưởng thôn thấy chuyện này quá rắc rối, đang định suy nghĩ kỹ thì hai cảnh sát mặc đồng phục đến nơi.

Thì ra là có người nghe lời Ninh Ngọc, đến trạm gọi điện báo cảnh sát.

Ban đầu trưởng thôn định để dân làng bàn bạc rồi quyết định xử lý thế nào, không ngờ cảnh sát đã đến, nên ông cũng không tiện can thiệp nữa.

Cảnh sát nghe mọi người kể sơ tình hình, lập tức bắt Tống Tri Huy và gã đàn ông to con dưới đất, sau đó mời Ninh Ngọc và Tần Nguyệt về đồn lấy lời khai.

Tần Húc Đông đúng lúc lên tiếng:

"Tôi sẽ đi cùng họ." Vừa nói vừa đưa ra thẻ sĩ quan.

Hai cảnh sát trẻ thấy vậy, lập tức nghiêm túc, đồng ý ngay.

Vì họ phải đưa hai nghi phạm nam về trước, nên bảo trưởng thôn tìm Tôn Lệ Lệ rồi đưa đến đồn sau.

Sau khi cảnh sát đi, dân làng vẫn tụ tập ở đầu cầu bàn tán sôi nổi. Sự việc này quá kịch tính, ở một ngôi làng nhỏ như làng Hồng Nhật, mấy năm mới xảy ra chuyện động trời như vậy.

Trưởng thôn thấy cha mẹ hai bên đều có mặt, mà dân làng bàn luận trước mặt họ thì không hay, liền đuổi mọi người về đồng tiếp tục làm việc.

Cuối cùng chỉ còn lại cha mẹ hai bên: cha mẹ Tần và cha mẹ Ninh.

Cha mẹ Ninh vốn đang làm ruộng, nghe người bên cạnh bàn về chuyện của Ninh Ngọc, liền quăng cuốc vội vã chạy đến.

Lúc họ tới thì thấy Tần Nguyệt và Tôn Lệ Lệ đang đánh nhau, họ không chen được vào, chỉ kịp hiểu rõ sự việc khi cảnh sát đến.

Biết con gái không có tội, chỉ là bị vu oan, lại thấy Tần Húc Đông đi cùng con gái lấy lời khai, cha mẹ Ninh cũng yên tâm phần nào.

Hai bên thông gia an ủi nhau mấy câu rồi cùng về làng.

Cha mẹ Tần làm việc không yên, về đến nhà nấu cơm cũng chẳng buồn ăn.

May mà không phải đợi lâu, Tần Húc Đông, Tần Nguyệt cùng Ninh Ngọc đều trở về đầy đủ.

Tần Húc Đông kể lại đơn giản quá trình lấy lời khai.

Gã to con bị đánh ngất đã tỉnh lại tại đồn, khai toàn bộ sự việc.

Hắn là do Tống Tri Huy thuê để đánh ngất Ninh Ngọc, rồi giúp hắn đưa cô đến thị trấn bắt xe trốn đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!