34.
Ninh Ngọc ăn tối qua loa rồi mượn y tá một cái ghế, ngồi bên giường trông mẹ chồng.
Thấy mẹ Tần đã ngủ, cô nghĩ ngợi một lát rồi mượn thêm một tờ báo để đọc.
Báo thời này chủ yếu là tin thời sự, ca ngợi lãnh đạo và các gương mặt điển hình tiên tiến. Cô tranh thủ xem kỹ cách viết, biết đâu sau này thi đại học có thể áp dụng vào bài văn.
Khoảng hai tiếng sau, mẹ Tần mơ màng tỉnh lại.
"Mẹ, mẹ tỉnh rồi! Cảm thấy sao rồi ạ? Có khó chịu ở đâu không?" Ninh Ngọc đặt báo xuống, hỏi han.
Mẹ Tần nhìn quanh, chỉ thấy mỗi Ninh Ngọc, khàn giọng hỏi:
"Khụ… cha con đâu?"
"Cha lớn tuổi rồi, cả ngày làm đồng mệt quá, nên con bảo cha về nghỉ cùng chú Đại Căn rồi. Có gì mẹ cứ nói với con. À, mẹ ra khỏi nhà lúc chưa ăn tối, chắc giờ đói rồi, con có mua một bát cháo, con đi hâm nóng nhé."
Nói rồi, Ninh Ngọc ra mượn ấm nước của giường bên để hâm cháo. Trước đó, cô đã xin phép mượn dùng chung, hứa mai sẽ giúp người ta đi lấy nước.
Mẹ Tần nhìn Ninh Ngọc chăm sóc mình đâu ra đấy, trong lòng vừa ấm áp lại vừa chua xót.
Vui vì con dâu thay đổi, buồn vì con gái không hiểu chuyện.
Mẹ Tần không rõ Tống Trí Huy là người thế nào, nhưng chỉ cần nhìn chuyện lần trước cũng biết hắn là người không đàng hoàng. Nếu để con gái yêu đương với loại người như vậy, bà không thể chấp nhận.
Nhớ lại cảnh con gái cãi lại mình, nhất quyết không nghe lời khuyên, tim mẹ Tần lại nhói lên. Bà cố gắng hít thở chậm lại, chuyển suy nghĩ sang chuyện khác.
Đêm dần khuya, mẹ Tần lại ngủ thiếp đi. Ninh Ngọc nhìn đồng hồ, tắt đèn, gục đầu bên giường ngủ tạm.
Cả đêm mẹ Tần ngủ rất ngon. Khi Ninh Ngọc tỉnh dậy, bà vẫn chưa dậy.
Ninh Ngọc xoa cổ, trước tiên đi lấy một ấm nước cho giường bên, rồi ghé qua căng tin mua đồ ăn sáng.
Khi quay lại phòng bệnh, phát hiện mẹ Tần đã thức, còn cha Tần cũng đã đến.
"Cha, sao cha tới rồi?" Ninh Ngọc hỏi.
"Cha xin nghỉ rồi, hôm nay cha ở đây, con về nghỉ đi." Cha Tần đáp.
Mẹ Tần cũng nói theo:
"Đúng đấy Tiểu Ngọc, con canh mẹ cả đêm rồi, mau về nghỉ đi."
Thấy cha Tần đã tới, Ninh Ngọc không nói thêm gì, đưa bữa sáng cho hai người.
"Cha mẹ ăn sáng đi, con về trước nhé."
Sáng sớm, cha Tần đã mượn xe đạp của nhà họ Hồ đến bệnh viện. Trước khi Ninh Ngọc đi, cha chồng bảo cô tiện đường mang xe về trả luôn.
Hôm nay trời vẫn rất nóng, dù đã vào thu một thời gian, không khí bên ngoài vẫn vô cùng oi bức.
Hai bên đường lúa mọc tốt, mấy ruộng lúa đã trĩu bông, chắc chẳng bao lâu nữa là đến mùa gặt.
Hy vọng năm nay được mùa, dân làng vất vả cả năm rồi, cũng nên có chút tin vui cho vui nhà vui cửa.
Ninh Ngọc đạp xe về làng, trước tiên ghé qua nhà bên trả xe, sau đó về đến cổng nhà họ Tần, còn chưa bước vào thì đã nghe Tần Nguyệt đang bôi nhọ cô:
"Anh à, anh không biết cô ta đáng ghét thế nào đâu. Em chỉ mượn máy may một chút mà bị cô ta mắng cho một trận, còn khiến mẹ tức đến mức phải nhập viện."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!