27.
Mấy ngày gần đây, mẹ Tần cứ mãi nghĩ mãi không hiểu vì sao con gái mình lại không ưa Ninh Ngọc đến vậy. Dù là vì Tôn Lệ Lệ thì cũng không đến mức thù ghét sâu đậm như thế.
Con trai và Ninh Ngọc đã kết hôn hơn hai tháng rồi, Tôn Lệ Lệ có thích con trai bà thì cũng vô dụng thôi.
Bà nói chuyện với con gái cũng không thông, khuyên cũng không nghe, đang lúc phiền lòng thì một bức thư từ quân đội gửi về đã giải tỏa nỗi lo ấy.
Con trai Tần Húc Đông được thăng chức rồi!
Trong thư, Tần Húc Đông ngoài việc nói về chuyện thăng chức còn nói dự định thời gian tới sẽ về nhà một chuyến, khi đó sẽ đón Ninh Ngọc cùng lên đơn vị. Anh cũng đang bắt đầu làm thủ tục xin cho vợ theo quân. Tuy nhiên, vì sợ đơn xin không được duyệt, khiến Ninh Ngọc mừng hụt, nên Tần Húc Đông dặn ba mẹ tạm thời đừng nói với ai, chờ khi anh về rồi hẵng hay.
Mẹ Tần đọc xong thư thì cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nếu con dâu theo quân, có người chăm sóc con trai, vợ chồng son cũng có thể bồi dưỡng thêm tình cảm. Biết đâu còn sớm có cháu cho bà bế. Ở nhà thì cũng tránh được cảnh con gái, con dâu nhìn nhau là khó chịu.
Trong phong bì thư, ngoài lá thư còn có bốn tờ "Đại đoàn kết" 40 đồng, Tần Húc Đông còn dặn mẹ mua thêm chút thịt để bồi bổ sức khỏe cho cả nhà.
Mẹ Tần tất nhiên hiểu, con trai đang lo vợ mình ăn uống không đầy đủ, dù trước giờ viết thư về nó chưa bao giờ chi tiết như vậy.
Trước đây, tiền con gửi về, mẹ Tần nhận hết không vấn đề gì. Nhưng giờ con đã có gia đình, bà thấy nhận hết cũng không phải, liền rút ra hai tờ, mang sang đưa cho Ninh Ngọc.
Mẹ Tần gõ cửa, thấy Ninh Ngọc mở ra thì không bước vào, mà đứng ngoài trao tiền:
"Tiểu Ngọc, Húc Đông gửi thư về nói nó mới được thăng chức, còn gửi 40 đồng về nhà. Hai chục này con cầm lấy, còn lại mẹ giữ để chi tiêu trong nhà. Trước khi cưới, Húc Đông cũng đã bàn với cha mẹ, sau này lương của nó sẽ để lại một phần cho ba mẹ dưỡng già, còn lại để hai đứa con giữ."
Ninh Ngọc nhận tiền, bình thản chấp nhận. Dù sao cô đã ăn ở nhà họ Tần hai tháng, ngoài lần trước mua ít thịt, cô chẳng đóng góp gì. Được giữ một nửa lương của Húc Đông, Ninh Ngọc đã rất mãn nguyện rồi.
Nhưng nhìn thấy tiền, Ninh Ngọc lại nhớ đến chuyện bức điện tín, cảm thấy thời cơ bây giờ là rất thích hợp.
"À mẹ, trong thư Húc Đông có nói gì khác nữa không ạ?"
Mẹ Tần tưởng Ninh Ngọc hỏi chuyện theo quân, dù con trai dặn đừng nói, nhưng con dâu đã hỏi, tiết lộ một chút chắc không sao.
Đang định mở miệng thì nghe Ninh Ngọc nói tiếp:
"Hôm con bệnh, đi viện mà không có tiền, nên nhờ Lệ Lệ gửi điện tín cho anh ấy, bảo chuyển tiền về gấp. Hai ngày nay không thấy hồi âm, con tưởng anh ấy bận quá nên không nhận được cơ. Hóa ra là anh gửi thư, nên mới chậm vậy. Nhưng cũng nên dặn anh ấy, có việc gấp thì nên chuyển tiền luôn, thư từ lâu lắm mới đến."
Mẹ Tần ngạc nhiên:
"Trong thư Húc Đông không nhắc gì đến điện tín cả mà? Chẳng lẽ nó quên nói?"
Ninh Ngọc tất nhiên biết Tần Húc Đông không nhắc, vì anh ấy căn bản chưa từng nhận được điện tín, nhưng cô vẫn giả vờ nghi ngờ:
"Có thể anh ấy quên mất, chắc bận quá. Không nhắc cũng bình thường ạ."
Trong lòng mẹ Tần vẫn thấy kỳ lạ, con trai bà coi trọng Ninh Ngọc như vậy, sao lại không nhắc đến chuyện cô từng đổ bệnh? Nhưng người không ở đây, cũng không thể hỏi, đành tạm thời chấp nhận cách giải thích này.
28.
Chiều hôm đó, Ninh Ngọc vừa may xong bộ đồ cuối cùng từ mảnh vải còn lại, dọn dẹp lại, kiểm tra một lượt thì ngoài hai bộ đồ dành cho cha mẹ chồng và cha mẹ ruột, cô còn có tám chiếc váy liền, năm chiếc áo và bốn chân váy.
Khi đã quen tay, Ninh Ngọc may nhanh hơn nhiều, lại tiết kiệm vải, nên số lượng thành phẩm còn vượt cả dự tính ban đầu.
Quần áo của cha mẹ chồng cô đã đưa tận tay. Hai người mặc thử thì thấy rất vừa, chất liệu không khác đồ thường ngày, nhưng kiểu dáng thì đẹp hơn hẳn.
Hai ông bà mặc thử xong thì cởi ra ngay, cẩn thận cất vào tủ, định đợi lúc nông nhàn mới đem ra mặc.
Ninh Ngọc xếp gọn đồ định mang lên thị trấn ngày mai vào túi, còn lại hai bộ dành cho cha mẹ ruột.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!