Chương 15: (Vô Đề)

25.

Sau bữa tối, Ninh Ngọc kéo mẹ chồng vào phòng.

Bà Tần tưởng con dâu muốn phàn nàn chuyện Tần Nguyệt, không ngờ Ninh Ngọc lại lấy thước dây ra đo số đo ba vòng cho bà.

"Tiểu Ngọc, con làm gì vậy?"

"Mẹ ơi, hôm nay con mua được mảnh vải ở hợp tác xã, định may cho mẹ một bộ đồ."

Ninh Ngọc đo xong, lấy miếng vải đỏ sẫm ra cho bà xem.

Bà Tần cười tít mắt, nhưng miệng vẫn nói:

"Ôi dào, con làm gì phải tốn tiền với mẹ, mẹ có đồ mặc rồi."

Ninh Ngọc nghiêm túc:

"Quần áo sao lại thừa được? Đây là tấm lòng của con. Cha cũng có phần, mẹ nói giúp con số đo của cha đi, con may cho cả hai người luôn."

Nghe vậy, bà Tần không khách sáo nữa, trong lòng thấy rất ấm áp.

Nhưng khi liếc sang đống vải, bà không khỏi giật mình:

"Tiểu Ngọc, sao con có nhiều vải thế này?"

"Mẹ, hôm trước con nói giúp bạn may đồ ấy, hôm nay con mang đến cho bạn, tình cờ gặp hai chị làm ở nhà máy dệt. Họ rất thích đồ con may nên mua hai bộ. Họ còn có vải lỗi mà nhà máy phát, con mới hỏi mua ít về."

Nghe xong bà Tần mới hiểu, xem ra con dâu làm ăn cũng khá, chắc định tiếp tục buôn bán rồi.

Kiếm được tiền thì tốt, nhưng bà vẫn hơi lo:

"Làm thế không nguy hiểm à? Nhỡ bị ai tố cáo thì sao?"

Ninh Ngọc trấn an:

"Con đều giao dịch kín đáo, khách hàng sẽ không tiết lộ, lộ ra thì họ cũng chịu thiệt. Hơn nữa ở trấn vẫn có chợ đen mà, ai cũng ngầm hiểu cả. Mẹ đừng lo, chỉ là nhớ giữ kín giúp con, nhất là đừng để Nguyệt Nguyệt biết."

Bà Tần tuy giận con gái, nhưng vẫn bênh vài câu:

"Tính nó hơi bốc đồng thật, nhưng mấy chuyện như này nó có chừng mực, không đời nào đi tố cáo chị dâu."

"Con tin là vậy, nhưng lỡ ai đó dụ dỗ khiến cô ấy lỡ lời thì vẫn phiền, tốt nhất là đừng để cô ấy biết gì hết."

Bà Tần gật đầu hiểu ý, không nói thêm nữa.

Sau đó, bà kể với ông Tần chuyện Ninh Ngọc định may đồ cho hai ông bà.

Ông Tần gật đầu hài lòng. Tuy con dâu từng lạnh nhạt suốt hai tháng, nhưng giờ đã nghĩ thông rồi, cũng biết hiếu thuận. Còn chuyện không hợp với Tần Nguyệt thì… không thể trách cô được.

Hai ông bà nói chuyện một lát, thấy Tần Nguyệt vẫn chưa về, đang định ra ngoài tìm thì vừa bước tới cửa, thấy cô ta về, mặt mày vui vẻ.

Hai người hơi thắc mắc, nhưng thấy con gái về an toàn thì không hỏi thêm.

Mấy ngày sau, ông bà Tần vẫn đi làm như thường, còn Ninh Ngọc thì ở nhà cặm cụi may đồ. Cô làm ngày làm đêm, đến khi hết chỉ mới chịu nghỉ.

Lúc ấy là buổi chiều, trời nắng to, Ninh Ngọc không muốn đi lên trấn giữa trời nóng, liền quyết định về nhà mẹ đẻ một chuyến.

Cô vừa mở cổng thì thấy Tần Nguyệt đang tươi cười đứng trước cửa, định đẩy cửa vào. Nhưng khi thấy Ninh Ngọc, sắc mặt cô ta lập tức sụ xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!