Chương 1: (Vô Đề)

1.

Ninh Ngọc dốc hết sức lực, đẩy cô bé đang qua đường sang một bên.

Ngay một giây trước khi chiếc xe từ xa lao tới, Ninh Ngọc thấy người đàn ông đó mắt đỏ hoe, chạy về phía cô.

Nhìn gương mặt hiếm hoi mới lộ ra biểu cảm ấy, những ký ức xưa cũ cô đã chôn vùi bất ngờ ùa về.

Ninh Ngọc là cô gái xinh đẹp nhất làng, chưa đầy mười tám tuổi, thanh niên muốn cưới cô đã xếp hàng từ nhà ra đến cổng làng.

Nhưng người cứng nhắc như cha Ninh Ngọc, vì muốn trả ơn cứu mạng nên ép cô gả cho người đàn ông ấy.

Tần Húc Đông lớn hơn Ninh Ngọc năm tuổi, học xong cấp ba thì nhập ngũ.

Ninh Ngọc hoàn toàn không hiểu gì về anh ấy, chỉ vài lần từng thấy từ xa, lần nào cũng là gương mặt lạnh lùng, trông rất hung dữ đáng sợ.

Ninh Ngọc từng khóc lóc, từng phản kháng, nhưng cuối cùng vẫn bị cha gả về nhà họ Tần.

Đêm tân hôn, người đàn ông đó đúng như cô tưởng tượng, người cứng đờ như khúc gỗ.

Đêm đó, Ninh Ngọc từ một cô gái trở thành phụ nữ, đau đến mức tưởng như ch. ết đi sống lại, vậy mà Tần Húc Đông chỉ lạnh lùng ném lại một câu "Đừng khóc", rồi hôm sau biến mất không thấy bóng dáng đâu cả.

Mẹ chồng bảo chồng cô đã trở về đơn vị. Ninh Ngọc cảm thấy tủi thân vô cùng.

Ngôi nhà này với cô xa lạ đến vậy, người đàn ông đó lại bỏ mặc cô một mình, thậm chí chẳng có lấy một lời dặn dò.

Những ngày sau đó ở nhà họ Tần, Ninh Ngọc không sống nổi một ngày vui vẻ.

Mẹ chồng biết con trai mình có lỗi với cô, nên cũng đối xử với cô không tệ.

Nhưng cô em chồng chẳng hiểu mãi cứ nhìn Ninh Ngọc bằng ánh mắt khó chịu, mặt cau mày có, Ninh Ngọc không hiểu mình đã làm gì sai.

Hôm đó, cô đi giặt quần áo ở bờ sông, không đứng vững nên rơi xuống nước, đúng lúc lại bị chuột rút.

Em chồng cô cùng một nam thanh niên trí thức đi ngang qua, thấy cô chới với dưới sông cũng không cứu, còn châm chọc nói cô giả vờ không biết bơi.

May mà nam thanh niên đó cảm thấy không ổn, nhảy xuống cứu Ninh Ngọc.

Buổi chiều hôm đó, Ninh Ngọc sốt cao, một mình nằm trong phòng, mơ màng chẳng còn chút sức lực nào.

Cô cố hết sức gọi vài tiếng cầu cứu, nhưng không ai vào xem cả.

Ninh Ngọc nghĩ, có lẽ mình cứ thế mà ch. ết đi, cũng chẳng ai biết.

Khi tỉnh lại, Ninh Ngọc nghe tiếng bạn thân Tôn Lệ Lệ đang nói chuyện với mẹ chồng, hai người đang bàn chuyện đưa cô đi bệnh viện.

Lúc được đưa lên xe, vì Ninh Ngọc không còn tin tưởng người nhà họ Tần nữa, cô nắm c.h.ặ. t t.a. y Tôn Lệ Lệ, nhất quyết đòi cô ấy đi cùng,.

Thế là, Tôn Lệ Lệ thay mẹ chồng đưa cô đến bệnh viện.

Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói Ninh Ngọc sốt quá cao, có khả năng sẽ chuyển thành viêm phổi, lúc đó cô sợ đến mức hoảng loạn, sợ mình sẽ ch. ết thật

Cô lập tức nhờ Tôn Lệ Lệ gửi điện báo cho Tần Húc Đông, bảo anh ấy gửi tiền chữa bệnh cho mình.

Nhưng đến khi xuất viện, Ninh Ngọc vẫn không nhận được bất kỳ thư từ hay tin tức gì từ Tần Húc Đông cả, chứ đừng nói đến gặp mặt.

Ngược lại, Tống Tri Huy, nam thanh niên trí thức đã cứu cô dưới sông lại hoàn toàn khác.

Sau khi biết Ninh Ngọc bệnh nặng, anh ta xin nghỉ phép lên huyện thăm cô, trò chuyện, an ủi, còn vay tiền người khác để giúp cô trả viện phí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!