Chương 8: (Vô Đề)

22

Về mọi chuyện liên quan đến Giang gia, Giang Nghiễn Chu dặn ta phải giữ kín như bưng.

Hắn nói, năm xưa bị rắn độc cắn, kỳ thực là do có người cố ý hãm hại.

Kẻ đó... muốn đoạt mạng hắn.

Vì thế hắn mới cố tình giấu kín tài năng, ngày ngày giả bộ sống không bằng chết, hòng đánh lừa thiên hạ.

Còn bệnh của mẫu thân hắn, thực ra cũng đã khỏi từ lâu.

Ngay cả cái chân bị thương của hắn... cũng đang dần hồi phục.

"Những chuyện này, nàng tuyệt đối không được tiết lộ, dù là với phụ mẫu ruột cũng vậy."

"Ta có chút việc buôn bán ở nha môn, tiền tiêu không thiếu đâu."

"Chân có què một bên, cũng không cắt đứt được tiền đồ của ta."

Tường trắng ngói đen, ánh nắng vàng rực rỡ phủ khắp sân, cây quế đầu ngõ vừa vặn kỳ trổ hoa.

Giang Nghiễn Chu ngồi ung dung trên ghế đá, khóe môi mỉm cười nhàn nhạt.

"Thanh Hòa, nàng biết thế nào là thiên tài thật sự không?"

"Người như ta, dẫu có mất tay, què chân... thì cuộc đời, vẫn chỉ là trò đùa mà thôi."

Bà bà đang nằm trên ghế trúc ngoài hiên phơi nắng, nghe tới đó liền nghiến răng, bật dậy lầu bầu chửi vài câu, rồi lại nằm xuống như cũ.

"Giỏi tới đâu cũng vẫn phải gọi ta một tiếng mẫu thân đấy nhé."

Không ghen tị… không ghen tị đâu… ta không thèm ghen tị… thật mà…

Chỉ là, trong lòng ta trào lên một trận ngưỡng mộ khó diễn bằng lời.

"Vậy… phải làm sao để trở nên thông minh hơn?"

"Học hành, chứ còn sao nữa."

Giang Nghiễn Chu ngồi thẳng người, mắt nhìn ta nghiêm túc.

"Ví như Chu Văn Uyên—kẻ từng có hôn ước với nàng—tư chất tuy đần độn, nhưng chí ít còn chịu khó."

"Nếu gặp được minh sư dạy dỗ, thì việc thi đỗ cử nhân cũng chưa hẳn là mộng tưởng."

"Trước kia, vì nể mặt nàng, ta từng định tiến cử hắn vào thư viện Bạch Lộc."

"Bây giờ thì thôi. Đừng hòng."

"Với cái đầu óc ấy, e là có cố mười mấy năm nữa, cũng chỉ mong đỗ được tú tài mà thôi."

23

Lời của Giang Nghiễn Chu, chẳng khác nào một tiếng sét giữa trời quang, đánh thẳng vào lòng ta.

Thư viện Bạch Lộc, ấy là nơi học viện danh tiếng nhất cả huyện, thanh danh vang xa tới tận phủ thành.

Viện trưởng là một vị đại nho, nghe nói từng là danh thần triều trước, học vấn sâu rộng, đức cao vọng trọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!