19
Thế nhưng, kỳ lạ thay, bà bà nay lại chẳng mắng mỏ gì ta.
Chỉ là, hễ ta đi tới đâu, bà liền rón rén theo sau tới đó.
Ta cầm chổi quét sân, bà cũng bưng chổi, miệng lẩm bẩm, quét lại chỗ ta vừa quét sạch, rồi lỡ tay làm vương vãi cả đất cát.
Ta lau bàn, bà lặng lẽ bưng chậu nước theo sau, suýt chút nữa đã hắt cả vào người ta.
Trong lòng ta bỗng trầm xuống một tầng u ám.
Bà bà thế này... e là đang giở trò mới, định tìm cách gây khó dễ cho ta đây.
Giang gia cũng chẳng phải khá giả gì, mỗi bữa ba chiếc bánh ngô đã là quá tay.
Nghĩ tới, ta bèn quyết, lát nữa chỉ ăn hai chiếc mà thôi.
Quét dọn sân xong, ta vào bếp chuẩn bị nấu nướng, mở tủ ra thì... ủa? Bột ngô đâu?
"Mẫu thân ơi, bột ngô đâu rồi ạ?"
Bà bà đưa tay chỉ vào bao bột mì trắng đặt trong tủ, mặt ngươi ngơ ngác như kẻ mới tỉnh mộng.
"Chẳng phải đây là nó sao?"
Giang gia... lại ăn bột mì trắng!?
Bảo sao bà không muốn ta ăn ba chiếc bánh ngô—thì ra đâu phải bánh ngô thường, mà là bánh bao từ bột mì trắng!
Một bữa ăn ba chiếc bánh bao trắng nõn, e là cả Đào Hoa thôn cũng chẳng mấy ai dám xa xỉ như vậy.
Lòng ta bỗng trào lên một nỗi thẹn, thấy mình đòi hỏi quá quắt.
Mà để thử tài bếp núc của ta, bà bà lại mang ra bao nhiêu là thứ quý giá.
Nào trứng gà, nào thịt xông khói, bột mì trắng, cả cây cải thảo xanh mướt, thậm chí có cả nửa con gà.
Bữa cơm này khiến tay ta run lên khi chạm vào d.a. o thớt.
Ăn uống kiểu này... chẳng lẽ Giang gia không toan tiết kiệm để sống qua ngày sao?
Cơm vừa dọn ra, Giang Nghiễn Chu mới từ phòng bước ra.
Vừa trông thấy mâm cơm, ánh mắt hắn liền sáng rực như trời quang sau cơn mưa.
Bà bà cũng không giấu nổi vẻ hân hoan:
"Được rồi, được rồi! Món trứng xào hành vàng ươm, thơm phức, chỉ ngửi thôi đã muốn nuốt lưỡi!"
"Nhìn cái bánh bao này xem—trắng nõn, mềm mại, phồng xốp. Ôi trời ơi, bóp vào cứ như nắm mây vậy! Ha ha ha! Cuối cùng cũng được ăn một bữa ra hồn!"
20
Ta không khỏi đắc ý trong lòng.
Từ thuở bé, ta đã có khiếu bếp núc, ngay cả Trương Quế Phương—bà bà kiếp trước—người kỹ tính từng li từng tí, cũng chẳng thể bắt bẻ được món ăn do ta nấu.
Giang Nghiễn Chu là người đầu tiên gắp đũa trứng xào. Vừa bỏ vào miệng, đôi mắt đen sâu thẳm kia liền ánh lên sáng rỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!