Chương 6: (Vô Đề)

16

Nhưng chuyện khiến người ta khó tin... vẫn còn ở phía sau.

Sau khi uống rượu hợp cẩn, Giang Nghiễn Chu ôm chăn gối, rụt rè thưa rằng muốn sang phòng phía đông ngủ.

Hắn... đến cả động phòng cũng không định làm?

Ta còn chưa kịp phản ứng, sắc mặt đã trắng bệch, tay chân luống cuống.

Hắn thấy thế, vội xua tay lia lịa, miệng lắp bắp giải thích:

"Mẫu thân ta nói... nếu nàng còn chưa sẵn sàng, mà ta đã đòi chung phòng, thì đó là không tôn trọng nàng."

"Chúng ta… cứ từ từ bồi đắp tình cảm. Khi nào nàng bằng lòng, khụ… thì hãy động phòng."

Từng lời từng chữ hắn nói, ta đều nghe hiểu.

Thế nhưng... ghép lại với nhau thì lại khó tin đến mức khó mà hiểu nổi.

Tôn trọng?

Chuyện viên phòng... từ khi nào cần trượng phu hỏi ý thê tử?

Ta sống gần hai mươi năm, chưa từng nghe nói qua...

Ngay lúc ấy, dường như bà bà đã nấp sau cửa nghe trộm từ lâu, liền đẩy cửa bước vào, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

"Thanh Hòa, con đừng sợ."

"Con là dâu chính thất, được rước bằng kiệu lớn tám người khiêng, là ân nhân cứu mạng của con trai ta. Giang gia chúng ta tuyệt đối không có ý xem thường hay chối bỏ con đâu."

"Con gái mà mang thai sớm, thân thể chưa phát triển đầy đủ, sinh nở sẽ rất vất vả."

"Năm nay tính theo âm lịch, con mới mười bảy. Lại sinh vào tháng Chạp, theo cách ta tính thì... mới mười lăm thôi đấy."

"Con trai ta nhất định không thể ức h.i.ế. p một… trẻ vị thành niên!"

Ta ngây người.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

"Trẻ vị thành niên"? Là từ gì thế? Ta chẳng rõ nghĩa, nhưng cũng đoán được đôi phần ý tứ của bà.

Bà bà... lo ta còn quá nhỏ, nếu động phòng sớm thì sẽ ảnh hưởng đến thân thể.

Thế gian này... quả thật có một người bà bà như thế sao?

17

Bà bà kiên nhẫn giảng giải một hồi, thấy ta rốt cuộc cũng lĩnh hội được ý tứ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Bà vươn tay nắm lấy tay ta, giọng nói ôn tồn mà thành khẩn:

"Thanh Hòa, con là thê tử của Nghiễn Chu, cũng là ân nhân của Giang gia chúng ta."

"Nếu trong lòng có điều gì mong muốn, cứ việc nói ra, Giang gia tuyệt không bạc đãi con."

Thần sắc của bà bà không có vẻ gì là giả dối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!