Chương 4: (Vô Đề)

Ta không hiểu.

Kiếp trước, sau khi gả cho Chu Văn Uyên, ta mãi không thể mang thai.

Bà bà khóc lóc om sòm, thậm chí từng treo cổ tự sát hòng ép hắn bỏ ta cưới người khác.

Nhưng mặc bà ta có làm ầm thế nào, hắn cũng chưa từng gật đầu.

"Thê thất dẫu không tốt, cũng chẳng nên đuổi đi."

"Bỏ thê tử lấy người mới, mặt mũi con để đâu với thiên hạ?"

"Thanh Hoà theo con mười mấy năm, không có công lao thì cũng có khổ lao."

"Không có hài tử thì thôi, con sẽ nạp thiếp, sinh được hài tử thì cứ đưa về nuôi dưới danh nghĩa của nàng ta là được."

Về sau, hắn quả thật nạp thêm hai tiểu thiếp.

Chỉ là… cả hai đều sinh con gái.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

Bà bà tìm thầy bói xem mệnh, thầy nói số hắn muốn có con trai thì phải sinh trước tuổi hai mươi. Qua rồi… chỉ toàn sinh gái mà thôi.

Tới tận lúc ta lìa đời, Chu Văn Uyên vẫn chưa từng có một đứa con trai nào.

Cũng từ đó, bà bà càng căm hận ta đến tận xương tủy.

"Chu Văn Uyên… tại sao?"

Hai mươi năm phu thê, ánh mắt ta vừa chạm tới, hắn đã hiểu.

Vì cớ gì?

Vì cớ gì đời này hắn lại không còn kiên trì nữa?

Chu Văn Uyên khựng lại, hàng mi khẽ run rẩy, cúi đầu tránh ánh mắt ta.

"Ta muốn có một đứa con trai."

"Đó là tiếc nuối lớn nhất trong đời ta."

"Giờ vẫn còn kịp…"

Bàn tay đang siết chặt chầm chậm buông lơi.

Ta chẳng rõ trong lòng là cảm giác gì.

Giống như hụt hẫng, mà đến khi đau đến tê dại… lại hoá nhẹ nhõm.

Thì ra, sâu thẳm đáy lòng ta, cũng chẳng thật sự muốn cùng hắn đi hết đời lần nữa.

Vậy thì… mỗi người một ngả.

Ai nấy yên phần, chẳng vướng bận nhau thêm.

11

Ngày thứ hai sau khi hủy hôn, mẫu thân của Giang Nghiễn Chu đích thân dẫn hắn đến nhà ta cầu thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!