Chương 29: CÓ NHỮNG LÚC, CON NGƯỜI CÒN ĐÁNG SỢ HƠN LÀ ZOMBIE!

Vừa mới thu dọn xong đồ đạc, đang chuẩn bị rời đi ở gần cửa hông của trung tâm thương mại. Bên ngoài truyền đến tiếng gào thét, cùng với tiếng khóc và tiếng thét chói tai.

Âm thanh này cực kỳ ồn ào, cảm giác như có rất nhiều người.

Đợi một chút. Nhan Ly đưa mắt ra hiệu.

Mọi người gật đầu nhìn nhau, lập tức theo Nhan Ly trốn vào góc rẽ, ngồi xổm xuống.

Nghe động tĩnh này, hẳn là bên ngoài có người bị nhiễm virus zombie dị hoá rồi.

Khi không xác định có an toàn hay không và có đảm bảo hay không, Nhan Ly sẽ không lỗ mãng xông ra cứu người.

Dù sao trước khi cứu người, bản thân mình mới là quan trọng nhất.

Người có thân sơ xa gần, mạt thế hoàn cảnh này nếu ngay cả thực lực của mình đều không cân nhắc tốt, liền tự tiện hành động, vậy không phải là cứu người lương thiện.

Mà là ngu xuẩn.

Ngu xuẩn đến cực điểm.

Cô có thể thuận tay cứu người, nhưng tuyệt đối sẽ không cái gì cũng không suy nghĩ, vì cứu người mà đặt an toàn của bản thân vào nguy hiểm.

Nhan Ly cầm lấy xẻng, hướng hai người còn lại suỵt một tiếng.

Đây là ý bảo Mục Tuyết Ca và Hàn Tiếu Tiếu ở phía sau đợi một lát.

Nếu phát hiện tình huống không đúng, các cô còn có thể kịp thời lên giúp đỡ.

Nhan Ly nghiêng người đi tới cửa, men theo khe cửa nhìn thấy tất cả những gì xảy ra bên ngoài.

Lại là một con zombie trung cấp!

Mắt Nhan Ly sắp sáng lên rồi.

Mặc dù thứ cô không thiếu nhất hiện tại chính là tinh hạch trong đầu zombie, nhưng đó đều là đào ra từ trên người zombie cấp thấp.

Zombie trung cấp như thế này vẫn là lần đầu tiên gặp trong đời này.

Bên ngoài một đám người đen nghịt, Nhan Ly đếm sơ qua, phát hiện trừ bốn người đã rõ ràng bị cắn, còn lại có 11 người bình thường.

Cũng khó trách vừa rồi cảm thấy ồn ào như vậy, không khác gì chợ bán thức ăn.

Nhìn dáng vẻ đó, những người đó trước mạt thế hẳn là quen biết nhau.

Hình như có mấy người còn là người một nhà.

Nhìn chiếc xe buýt lớn cách đó không xa, Nhan Ly đoán đại khái được ý định của đối phương.

Từng người bọn họ tóc tai bóng nhờn rối bời, quần áo cũng bẩn thỉu, nhìn lại diện mạo tinh thần, phỏng chừng cũng là mấy ngày nay đều ăn không no ngủ không ngon. Có khi đến nước cũng không đủ để uống.

Điều này cũng không khó đoán, nhất định là do trong đội ngũ có quá nhiều người, mà vật tư sở hữu trong xe buýt lại không tương xứng dẫn đến.

Nhìn thấy dấu sơn bên ngoài xe buýt Tân Đạt Lữ Hành, cùng với quần áo kiểu dáng giống hệt nhau trên người những người đó, Nhan Ly quay đầu nói với các cô:

"Hình như là một đoàn du lịch."

Nhìn người đồng hành sốt cao mấy ngày nay biến thành quái vật ăn thịt người trong tin tức, lại nhìn quái vật đi tới cắn xé đồng bạn khác, những người đó ngoài thét chói tai chính là khóc lóc.

Còn có người định bỏ chạy, nhưng lại không dám chạy xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!