"Nghe mà tức !" – Lý Nguyệt Lan từng đến kể , còn bĩu môi – "Mụ già cũng ba hoa, rằng là do cô và chị Nhược Hồng hỏng hết chuyện."
Vân Sương chỉ , cho qua chuyện. Loại như bà cụ Hứa, càng chấp chỉ càng thiệt . Có , bà cũng chỉ nhằm khác mà dựng chuyện cho sướng miệng thôi.
Dù thì trong đống chuyện , vẫn một tin vui: chuyện của Lý Thủy Tiên và Trịnh Hải Sinh cuối cùng cũng định. Nhà họ Trịnh đồng ý chuyển về đội sản xuất Hồng Tinh sinh sống. Gia đình bên bốn con trai, nên chuyện thêm một dâu quả thật chẳng khó dễ gì. Hơn nữa, căn nhà của họ cũng còn đủ chỗ, nên chuyện riêng là điều sớm muộn.
Trương Trường Minh – phụ trách – còn nếu định xây nhà, sẽ hỗ trợ cấp đất. Tuy nhiên, Lý Quốc Phong thì cẩn trọng hơn. Anh vội vàng gả em gái ngay, mà hai bên tìm hiểu thêm một thời gian. Anh từng , chỉ tay về phía Vân Sương ví dụ: "Sống với cả đời, thể quyết định chỉ qua vài ba gặp mặt. Chị từng tổn thương , thể vết xe đổ."
Vân Sương cũng đồng ý. Cô trải qua, hiểu rõ hôn nhân là việc hệ trọng. Dù chỉ là vài tháng tìm hiểu, cũng thể giúp thấy rõ lòng . Gấp gáp gì, để khổ cả đời.
Trời tháng Giêng bắt đầu ấm hơn, tuyết ngoài sân tan loang lổ thành bùn. May mà sân nhà cô lót đá nhỏ, nên đám trẻ con cũng ít khi giẫm ngoài.
Sáng hôm đó, đầu đường rộ lên tiếng ồn ào. Là bà cụ Hứa đang dẫn đến giới thiệu vợ mới cho Hứa Lam Hà. Cả đội sản xuất đều hôm nay là ngày xem mặt. Hứa Lam Hải từ huyện thành cũng mò về, cố ý dẫn theo cả đám , náo loạn một góc – chẳng qua là gây sự chú ý cho cô thấy.
Đỗ Nhược Hồng từ hôm qua, cả mấy đứa trẻ cũng chuyện.
"Mẹ, giận ?" – Hứa Tri Lễ băn khoăn cô, ngập ngừng hỏi.
"Giận cái gì?" – Cô ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc.
"Thì... bố xem mắt ạ..."
Liễu Vân Sương đặt cái áo đang khâu dở xuống, mắt cả ba đứa con.
"Mẹ giận. Mẹ và bố các con ly hôn, từ lâu . Giờ quyền theo đuổi hạnh phúc mới, cũng . Cho dù hôm nay cưới liền, cũng liên quan gì tới chúng . Điều duy nhất cần nhớ: khóa cửa cho kỹ, đừng để ai đến gây sự là ."
Mộng Vân Thường
Vừa dứt lời, một giọng quen thuộc vang lên ngoài sân.
"Ai gây sự cơ?"
Mấy đứa nhỏ phắt cửa: "Chú Kiều!"
Hứa Tri Lễ chạy ào , hớn hở mở cửa. Vân Sương cũng bước theo , lòng thắc mắc – Kiều Dịch Khất đến nữa ?
Vừa mở cửa, mắt cô thấy chiếc lồng gỗ xách tay. Làm bằng gỗ tử tế, chắc chắn hơn nhiều so với cái lồng cành liễu cô từng tết.
"Chú Kiều, trong là thỏ ạ?"
"Ừ, Tri Lễ đoán đúng ." – Anh mỉm , tay giơ nhẹ cái lồng.
"Không cháu thấy, là ngửi thấy mùi ạ!"
"Ra thế, giỏi lắm! Mũi thính quá ."
Vân Sương cái lồng, : "Kiều đại ca, thật sự mua thỏ cho ?"
"Ừ. Vào nhà ."
Cô như sực nhớ , vội đập trán một cái: "Phải , mau , ngoài gió hoài cảm lạnh mất."
Mọi cùng bước gian nhà chính. Kiều Dịch Khất đặt cái lồng xuống, mở hé .
"Vân Sương, cô xem kỹ , đây là hai con thỏ , đang mang thai."
"Thật ?" – Mắt cô sáng lên.
"Thật. Khoảng nửa tháng nữa sẽ đẻ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!