Ra khỏi phòng bao, Chu Tĩnh đi được vài bước thì khoác áo khoác lên người, đang định đứng trước bức tường kính để quàng khăn thì cánh cửa một phòng bên cạnh bỗng mở ra, một người đàn ông bước ra.
Người đó vừa ra khỏi cửa liền đâm sầm vào người Chu Tĩnh, mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Chu Tĩnh đang quàng khăn suýt chút nữa bị va ngã. Cô đứng vững lại, còn chưa kịp mở miệng thì đối phương đã lên tiếng trước, cao giọng mắng:
"Không có mắt à!"
Chu Tĩnh vốn dĩ đang bực mình vì chuyện bị Tào Phi giở trò, giờ lại không muốn đôi co với kẻ say rượu, liền định bước đi. Nhưng khi nghe thấy giọng nói ấy, động tác của cô khựng lại, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Người đàn ông trước mặt mặc một chiếc áo bông mỏng, khoảng hơn ba mươi tuổi, mặt đỏ bừng, hiển nhiên là đã uống không ít. Hắn lảo đảo trừng mắt nhìn Chu Tĩnh.
Chu Tĩnh khẽ gọi:
"... Từ..."
Từ Giang Hải.
Cô không ngờ lại có thể gặp Từ Giang Hải ở nơi này.
Từ sau khi tỉnh lại ở trường Dục Đức, cô chưa từng nghĩ đến chuyện về nhà một lần nào. Ngày đó, khi còn ngồi ở nhà mình, nhìn thấy thái độ của người thân sau khi cô chết, đủ khiến người ta lạnh lòng thấu xương. Cô không còn chút lưu luyến nào với ngôi nhà đó, vì vậy mới lập tức yêu cầu được đầu thai qua điện thoại.
Còn Từ Giang Hải, lại càng là chuyện cũ đã xa xôi.
Chu Tĩnh nhớ lại lần cuối cùng gặp Từ Giang Hải là khi cô đang mang thai, bám theo hắn đến khách sạn. Cô báo cảnh sát, nói rằng có người ***. Cô đã đánh Từ Giang Hải một trận tơi bời, còn tát cô nữ sinh kia mấy cái.
Cha mẹ nhà họ Từ thì đạo mạo khuyên cô hòa giải, cảnh sát cũng khuyên nhủ, nhưng Chu Tĩnh cứng rắn không đồng ý. Chuyện đó sau cùng còn ầm ĩ đến cả đơn vị công tác của Từ Giang Hải, ảnh hưởng rất xấu, nghe nói sau đó hắn phải từ chức.
Trong lòng Chu Tĩnh, Từ Giang Hải vốn là người thật thà chất phác, ôn hòa, biết quan tâm. Thế nên khi biết hắn ngoại tình, cô mới không thể chịu đựng nổi. Mà lúc Từ Giang Hải ra sức che chở cho nữ sinh kia, bộc lộ cái gọi là "khí chất nam nhi" chưa từng có trước đó, lại càng khiến Chu Tĩnh thấy vừa nực cười vừa đáng ghê tởm.
Sau đó, Chu Tĩnh dọn nhà, ly thân. Dù mẹ cô nói thế nào cũng không lay chuyển được. Nhà họ Từ thì sống chết không chịu ly hôn. Cô lúc đó mang thai, không tiện tức giận, vốn định sinh con xong sẽ tính sổ. Nhưng vì khó sinh mà chết. Từ bệnh viện cho đến nhà họ Chu, nhà họ Từ, không ai đến, kể cả Từ Giang Hải.
Nhưng người đàn ông đứng trước mặt cô giờ đây, say xỉn, dáng vẻ tiều tụy, lại chẳng giống chút nào với Từ Giang Hải thật thà trong trí nhớ cô, cũng không giống với gã Từ Giang Hải từng gào thét bảo vệ tiểu tam.
Chu Tĩnh nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Từ Giang Hải lại đứng loạng choạng tại chỗ, bỗng nhiên vươn tay ra, định chạm vào cằm cô.
Chu Tĩnh lập tức giơ tay gạt tay hắn ra, gần như bật cười lạnh. Từ Giang Hải này chẳng lẽ tưởng cô là nữ sinh viên kia? Trẻ trung xinh xắn là định động tay động chân? Trước kia sao cô không nhận ra Từ Giang Hải lại là hạng người như thế?
Bỗng có tiếng phụ nữ the thé vang lên từ cuối hành lang:
"Từ Giang Hải!"
Chu Tĩnh quay đầu lại, thấy một người phụ nữ từ cuối hành lang nhanh chóng bước đến. Khi đến gần mới thấy rõ, tóc dài buộc tạm bợ sau gáy, sắc mặt mệt mỏi, ánh mắt sắc lẻm, mặc áo khoác phao rộng thùng thình, trông có phần luộm thuộm.
Chu Tĩnh nhận ra người này — Nhan Kiều, nữ sinh mà Từ Giang Hải từng dốc sức bảo vệ năm đó.
Nhan Kiều giờ chẳng còn chút bóng dáng của cô gái trẻ bướng bỉnh năm nào. Dáng người cô ta đã phát tướng, làn da cũng chẳng còn mịn màng, đến cả vẻ tươi tắn trên khuôn mặt cũng biến mất không còn, như viên ngọc bị mài mòn đến mức chỉ còn là viên sỏi vô giá trị.
Điều khiến Chu Tĩnh kinh ngạc nhất, là bụng cô ta đã nhô lên rõ rệt — hiển nhiên đang mang thai.
Mới chỉ nửa năm kể từ sau khi cô chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Từ Giang Hải chẳng còn giống với người trong ký ức, mà Nhan Kiều cũng đã trở thành bộ dạng như thế này.
Nhan Kiều tiến đến trước mặt Từ Giang Hải, lớn tiếng mắng:
"Lại đi nhậu nhẹt lêu lổng!"
Từ Giang Hải vung tay tỏ ý chán nản, rõ ràng đầu óc không tỉnh táo. Nhan Kiều liếc thấy Chu Tĩnh ở một bên, thoáng sửng sốt, sau đó lập tức dựng ngược chân mày, gắt lên:
"Cô là ai? Cô có quan hệ gì với anh Từ?"
Chu Tĩnh vẫn chưa hoàn hồn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!