Chu Tĩnh luôn cảm thấy, linh hồn đã hoàn toàn trưởng thành của mình sống trong thân xác một cô gái non nớt, tuy dung hợp rất ổn, nhưng những cảm xúc nguyên bản thuộc về "Chu Tĩnh" thì cô lại chưa từng thật sự trải qua.
Gặp Đào Mạn, cô không tức giận. Đối diện Lâm Cao, cũng chẳng có tim đập loạn nhịp. Mấy đứa học sinh nghịch ngợm trong trường, theo cô thấy chỉ là sấm to mà mưa nhỏ, không đáng để để tâm. Học sinh thường vì những chuyện nhỏ mà chấp nhặt, tự động não bổ đủ thứ kịch bản bi thương, cũng chỉ vì thế giới của họ quá nhỏ, điều họ quan tâm cũng chỉ là những chuyện trước mắt.
Nhưng Chu Tĩnh không phải học sinh, cô đã thấy đủ các cửa hàng, trung tâm thương mại bên ngoài, để rồi quay lại cãi nhau vì vài cái bàn chải với bát đũa trong nhà, thật sự thấy vô vị.
Thế nhưng khi pháo hoa nở rộ, trong cabin đu quay, cô thật sự nghe thấy tiếng tim mình đập. Giống như làn gió hè lướt qua mặt hồ, khiến mặt nước gợn lên gợn sóng — một âm thanh nhẹ tênh không đáng kể, nhưng lại khiến lòng ngứa ngáy khó chịu.
Có lẽ là do cái mặt. Trời đêm quá đẹp, gương mặt kia lại quá điển trai, hiệu ứng hormone trỗi dậy, lòng thiếu nữ cũng lặng lẽ nổi sóng. Nói tới nói lui, đều là lỗi của cái thân xác này.
Cô nhìn Hạ Huân đang cõng Chu Tiểu Vũ phía trước, nói: "Sắp đến rồi, để tôi cõng nó đi."
"Không cần."
Xe taxi dừng ngay trước cổng khu dân cư, hôm nay Chu Tiểu Vũ chơi đến phát điên, lên xe cái là ngủ mê mệt. Chu Tĩnh vốn chẳng có chút yêu thương trẻ con nào, định gọi cậu ta dậy, kết quả là Hạ Huân đã trực tiếp cõng cậu ta lên lưng rồi.
Chu Tĩnh nói: "Không ngờ cậu cũng có lòng yêu trẻ vậy đấy, chắc là rất thích trẻ con nhỉ?"
Hạ Huân: "Không thích."
"Không thích mà vẫn cõng nó à?" Chu Tĩnh bĩu môi: "Lần trước hội thao bảo cõng tôi thì cậu đâu có tình nguyện như thế."
Có vẻ bị nhắc đến một đoạn ký ức không mấy vui vẻ, mặt Hạ Huân hơi méo đi, đáp: "Im đi."
"Tsk tsk tsk." Chu Tĩnh nói, "Cậu biết kiểu này của cậu giờ mô tả bằng bốn chữ là gì không?"
"Cha yêu như núi." Không đợi Hạ Huân trả lời, Chu Tĩnh đã tự mình "ha ha ha ha" cười vang. Tên nhóc Hạ Huân này không biết sao lại cứ phải tỏ ra lạnh lùng, rõ ràng tính tình dịu dàng, tâm địa cũng tốt, lại cứ phải bày ra bộ mặt thiếu gia lạnh lùng.
Cô đang cười, bỗng thấy Hạ Huân dừng bước, nhìn về phía trước, cô cũng sững người.
Dưới ánh đèn đường, bên cạnh vườn hoa, có hai người dường như cũng đang đi về phía lối lên cầu thang. Không ai khác, chính là Lâm Cao và Đào Mạn.
Cả hai cũng ngạc nhiên nhìn hai người họ, trong ánh mắt ngạc nhiên, còn có chút phức tạp.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên ngượng ngập kỳ lạ.
Tình huống gì đây? Tình tay ba kèm theo một cặp cha con giả?
Chu Tĩnh nói với Hạ Huân: "Thôi, đến đây thôi. Cậu thả nhóc này xuống đi." Cô chẳng có hứng cõng Chu Tiểu Vũ lên lầu đâu, mối quan hệ chưa đủ thân thiết.
Chu Tiểu Vũ bị Chu Tĩnh gọi tỉnh, lồm cồm leo xuống khỏi lưng Hạ Huân, dụi dụi mắt mơ màng đầy vẻ không vui. Thấy Lâm Cao và Đào Mạn trước mặt, lập tức gọi: "Anh Lâm!"
Thân thiết quá mức, trực tiếp ngó lơ luôn cả Đào Mạn.
Chu Tĩnh thầm nghĩ, Chu Tiểu Vũ đúng là kỳ quái, lúc thì "anh Lâm", lúc thì "anh Huân", đối với các anh thì thân thiện vô cùng, đối với chị gái thì như kẻ thù giết cha, là sao chứ, phải dạy lại cách làm người mới được.
Lâm Cao xoa đầu Chu Tiểu Vũ, liếc nhìn Chu Tĩnh rồi lại liếc nhìn Hạ Huân, do dự một lúc rồi khẽ gật đầu với Hạ Huân.
Chu Tĩnh thật sự chẳng muốn dính vào mớ yêu hận tình thù của mấy cô cậu thanh thiếu niên này, cả ngày hôm nay cũng mệt rồi, ngáp một cái, nói với Hạ Huân: "Tôi lên trước đây, bye bye."
Cô quay người đi vào trong.
Về đến nhà không lâu, Đào Mạn cũng dắt Chu Tiểu Vũ vào. Chu Tĩnh thấy Chu Khởi Thiên và Đào Tinh vẫn chưa về, trong lòng chỉ biết lắc đầu, tính cách của cặp đôi này đúng là quá rõ ràng. Kiểu cha mẹ đảm bảo vật chất 100 điểm nhưng đồng hành cùng con cái thì cho 0 điểm.
Cô định đi rửa mặt thì Đào Mạn bước nhanh theo hỏi: "Chu Tĩnh, sao cậu lại đi với Hạ Huân?"
"Chuyện này tôi phải báo cáo với cậu à?" Chu Tĩnh hỏi lại: "Tất nhiên là tôi hẹn cậu ta ra rồi!"
"Cậu…" Đào Mạn bị nghẹn họng một chút, sau đó vẫn hỏi tiếp: "Vậy cậu với cậu ta là quan hệ gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!