Chương 31: Nâng Chén Bạch Ngọc (1)

Thật sự mà nói, nàng chẳng ưa gì hoa nguyệt quý, có lẽ chỉ có Vương Hạnh là người tự ý đem mấy thứ đó bày trong hoa viên thôi. Nhắc đến Vương Hạnh, Tào Kiều Kiều bỗng cảm thấy thú vị: đã lâu rồi Vương Hạnh và Tào Loan Loan không đến quấy rầy nàng.

Đang nghĩ đến thì đúng là "nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến" — ngoài cửa hoa viên, Tào Loan Loan cùng nha hoàn thân cận đi vào, vừa thấy bóng dáng Tào Công đã quay đầu định bỏ chạy.

Tào Công và Tào Kiều Kiều đều trông thấy, nhưng Tào Kiều Kiều lại chẳng nói gì, chỉ cần Tào Loan Loan không chọc vào nàng, nàng sẵn sàng xem như không khí.

Thế nhưng hôm nay Tào Loan Loan lại khác hẳn mọi ngày, cúi đầu rụt rè đi tới, khẽ gọi: "Cha..."

Tào Loan Loan mỗi lần bị phạt sau khi gây chuyện đều mang vẻ bất mãn, lần này sao lại ngoan ngoãn như vậy? Lẽ nào thật sự biết ăn năn?

Tào Công lạnh mặt nói: "Ta cho phép con ra ngoài rồi sao?"

Tào Loan Loan cúi đầu, hai tay xoắn lấy khăn tay, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Tào Kiều Kiều quả thật không hiểu nổi, Tào Loan Loan chưa từng ngoan đến thế, lại còn cúi đầu nhận lỗi? Mà cũng đã hơn một tháng từ khi Thanh Đại báo chuyện Tào Loan Loan mưu hại nàng ở yến tiệc trong cung rồi, lần này sao cha giận lâu đến vậy?

Tào Loan Loan sợ đến phát khóc, mắt ngấn lệ, nhưng Tào Công vẫn lạnh lùng nói: "Nếu ta còn thấy con bước ra khỏi cửa, ta đánh gãy chân con! Cút!"

Tào Loan Loan khóc chạy đi, Tào Kiều Kiều liền nói: "Cha, chuyện đó cũng qua rồi, đừng giận nữa."

Tào Công thở dài bất đắc dĩ: "Không chỉ chuyện đó thôi đâu…"

Tào Kiều Kiều ngạc nhiên: "Còn chuyện gì nữa ạ?" Chẳng lẽ Tào Loan Loan còn làm điều gì tổn hại nàng?

Tào Công muốn nói lại thôi: "Tóm lại… Con nhóc chết tiệt đó càng lúc càng vô phép tắc! Cũng tại Vương Hạnh không biết dạy, dù sao cũng chỉ là một di nương, mắt nhìn nông cạn. Biết sớm con bé bị dạy hỏng như thế này, ta đã để… đã để Tưởng Lệ dạy dỗ cả hai đứa rồi!"

Dù trong lòng thiên vị Kiều Kiều hơn, nhưng Tào Công cũng không phải không thương Tào Loan Loan.

Ông tiếp lời: "Không ngờ ngay cả con gái ruột mà bà ta cũng hại, ta đúng là nhìn lầm người!"

Tào Kiều Kiều nhìn phụ thân mà cảm thán. Vương Hạnh vốn dĩ nuông chiều không phải là thương con, mà là đang hại nó. Nhưng giờ tính cách Tào Loan Loan đã định hình rồi, khó lòng thay đổi. Thôi thì nhân lúc nàng chưa xuất giá, dạy dỗ một chút còn hơn không.

Hai cha con chuyện trò đến giờ dùng bữa, Hồng La tới hoa viên giục.

Tào Công cùng Tào Kiều Kiều đi về phía Hiểu Mộng viện, trên đường ông dặn Hồng La: "Đi bảo quản gia, mai đổi hết hoa trong hoa viên, thay bằng loại mà tiểu thư thích, đừng trồng nguyệt quý nữa."

Hồng La liền đi trước truyền lời.

Tào Kiều Kiều nói: "Cha, mấy bông hoa đó chắc là do đại di nương sai người đặt."

Tào Công hơi tức giận: "Không cần biết ai đặt, chỉ cần con không thích là phải thay."

Tào Kiều Kiều cảm thấy cha vẫn còn giận, có lẽ giận mẹ con Vương Hạnh, sự việc ở yến tiệc thực sự khiến cha giận dữ. Nàng nghĩ thế, nhưng không biết rằng Tào Công còn giận vì chuyện khác nữa.

Tào Kiều Kiều nhân cơ hội nói: "Cha, chuyện trong phủ con có thể giúp một tay, dù sao con cũng rảnh."

Tào Công nhìn cánh tay nàng còn chưa lành: "Cha sợ con không chịu nổi."

Tào Kiều Kiều mỉm cười: "Chẳng phải còn có dì Tưởng sao?"

Nhắc tới dì Tưởng, sắc mặt Tào Công thoáng khác, nhưng rồi nhanh chóng trở lại bình thường: "Có Tưởng Lệ ở đây ta yên tâm. Con học quản lý nội trạch là chuyện tốt, sau này gả đi cũng cần dùng đến. Trước kia cha sợ con không muốn bó buộc nên không ép học, nay con có lòng, cha rất mừng."

Ông vẫn mong Kiều Kiều có thể gả cho người tốt, làm chủ một gia đình, nên việc học quản lý nội vụ là điều cần thiết.

Tào Kiều Kiều hiểu thấu tấm lòng phụ thân, chỉ im lặng không biết đáp gì.

Tào Công chợt nhớ ra: "Gần đây phủ Quốc Công đối với ta cũng dễ chịu hơn nhiều, con cứu biểu đệ của cậu ấy xem như có duyên, ta vẫn lo ân oán giữa hai nhà không hóa giải được, chứ Tề Tuyên là người có tiền đồ, thật lòng ta không muốn đắc tội với nó."

Tào Kiều Kiều thầm nghĩ, cha mình quả nhiên nhìn người rất chuẩn, mới có thể làm đến chức Nhất phẩm Phụ quốc tướng quân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!