Chương 16: Do dự, tình khó thành (1)

Vương Hạnh tức đến rơi nước mắt, sai người nhanh chóng thu dọn mọi thứ, cuối cùng ngay cả bữa tối cũng không nuốt nổi.

Ba ngày sau đó, mỗi ngày Tào Kiều Kiều đều đến sân viện của Vương Hạnh gây chuyện, mà lần nào cũng nhằm đúng lúc dùng bữa.

Vương Hạnh cuối cùng cũng hiểu câu "Tìm được ta mới hài lòng" của Tào Kiều Kiều là có ý gì.

Vài ngày trôi qua, Vương Hạnh đói đến gầy rộc đi, Tào Kiều Kiều lúc này mới không tiếp tục hành hạ bà nữa. Chuyện này qua rồi, chắc chắn nàng sẽ yên ổn một thời gian.

Tối hôm đó, Vương Hạnh thực sự chịu không nổi, chạy đến tìm Tào Công khóc lóc. Nửa canh giờ sau Tào Công mới chịu gặp, lại chỉ lạnh nhạt nói:

"Nếu bà không trêu chọc Kiều Kiều, con bé sẽ không đối đầu với bà đâu. Bà chỉ cần nghiêm túc xin lỗi nó là được."

Vương Hạnh chẳng được an ủi gì từ Tào Công, trở về khóc đến ruột gan đứt đoạn, cuối cùng là Tào Loan Loan đến an ủi mới khiến bà dịu lại.

Tào Loan Loan nói với bà rằng nàng đã nghĩ ra cách trị Tào Kiều Kiều rồi, lần tới chắc chắn có thể khiến Tào Kiều Kiều đau lòng tột độ, sa sút tinh thần!

Vương Hạnh không biết là thật hay giả, nhưng nghe con gái quan tâm đến mình như vậy thì trong lòng vô cùng được an ủi. Thêm nữa, hôm sau Tào Kiều Kiều cũng không đến quấy rầy nữa, tâm trạng bà dần khá lên.

Vương Hạnh cảm thấy trước đây Tào Kiều Kiều chưa bao giờ hung dữ như vậy, từ trước đến nay luôn tránh né bà. Nay chủ động đến làm nhục bà, chắc chắn là do dì Tưởng xúi giục, nên trong lòng càng thêm hận bà ta, hận không thể trừ khử ngay lập tức.

Giải đấu mã cầu ở kinh thành đúng hẹn diễn ra, Tào Kiều Kiều đương nhiên cũng phải thực hiện lời hứa, đến cổ vũ cho Tề Tuyên. Nhưng phải cổ vũ thế nào đây? Nàng chưa từng làm việc đó bao giờ.

Sáng sớm hôm đó, Tào Kiều Kiều cùng mấy anh em nhà họ Tôn cưỡi ngựa đến trường đua hoàng gia. Trận đấu lần này được coi trọng đặc biệt, đến cả Hoàng đế và Hoàng hậu đều sẽ đến xem.

Đại Chu hiện có hai hoàng tử và một thái tử, ngoài ra còn một vị công chúa. Thái tử Triệu Dạ và nhị hoàng tử Triệu Huyền đều là con của hoàng hậu Trình Họa, tam hoàng tử Triệu Phong là con của một phi tần khác. Công chúa duy nhất là con của em gái cùng cha khác mẹ với hoàng hậu – Trình Thi.

Trong dân gian đồn rằng các hoàng tử công chúa sống với nhau rất thân thiết, thực hư thế nào Tào Kiều Kiều chưa từng đi xác nhận. Nàng chỉ cảm thấy, ngay cả nàng và Tào Loan Loan cũng không thể chấp nhận thân phận của nhau, huống hồ là những người con trong hoàng tộc, làm sao họ chịu nổi sự phân biệt giữa đích và thứ?

Tào Kiều Kiều cùng Tôn Y Y ngồi ở khán đài nhà họ Tôn, nơi đã được chuẩn bị sẵn từ trước, đầy đủ trà, trái cây và điểm tâm.

Tào Kiều Kiều lấy cớ đi nhà xí, lén lút rời khỏi, rồi cưỡi ngựa đi tìm Tề Tuyên.

Tề Tuyên đang cùng đồng đội bàn chiến thuật đối phó, thật ra hôm nay họ chẳng thèm để tâm, vì chắc chắn sẽ được vào vòng trong.

Tào Kiều Kiều nhìn thấy Tề Tuyên liền không rời mắt, dùng ánh mắt ra hiệu gọi hắn lại.

Một lúc sau Tề Tuyên mới chú ý thấy nàng, tất nhiên cũng có người khác thấy. Vài công tử con nhà quý tộc bên cạnh vỗ vỗ ngực Tề Tuyên đùa giỡn, không biết thì thầm gì khiến Tề Tuyên cau mày.

Thấy Tề Tuyên lên ngựa, Tào Kiều Kiều liền quay đầu ngựa chạy ngược hướng, Tề Tuyên rất nhanh liền đuổi kịp, hỏi:

"Tào tiểu thư, cô tìm tôi có chuyện gì?"

Tào Kiều Kiều đến rừng cây phía tây sân mã cầu thì dừng ngựa lại, hỏi:

"Là huynh nói muốn ta cổ vũ huynh. Nhưng ta chưa từng cổ vũ ai bao giờ, không biết phải làm thế nào."

Tề Tuyên nghĩ đến mỗi lần thi đấu, tiếng hò reo từ ngoài sân khiến máu nóng sôi trào — đó chính là cổ vũ. Nhưng hắn nghĩ Tào Kiều Kiều chắc chẳng làm được trò đó, nên không làm khó nàng, chỉ nói:

"Cô ngồi ở nơi tôi có thể nhìn thấy là được."

"Được, ta sẽ ngồi ở khán đài nhà họ Tôn, ta mặc váy màu vàng, rất dễ nhận ra."

Tề Tuyên chăm chú quan sát trang phục hôm nay của Tào Kiều Kiều. Nàng hiếm khi mặc váy dài tay rộng họa tiết ngàn lá đan cành, trên mặt chỉ kẻ nhẹ đôi mày dài đến tận tóc mai, môi chưa thoa son đã đỏ hồng tự nhiên — cách ăn mặc tùy ý thế này lại xinh đẹp hơn hẳn Mạnh Nhu trang điểm cầu kỳ.

"Ta nhất định sẽ thắng."

"Ta biết, hôm nay có tổng cộng mười sáu đội, kỹ thuật đội huynh là nhất nhì đấy."

Tề Tuyên kiêu ngạo nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!