Lượt xem: 74
Khương Nặc quyết định tăng tốc thời gian tạo ra kỷ nguyên mới.
Chu Duyệt Nghiên rất ít khi rời khỏi doanh địa, gần như dùng toàn bộ thời gian ở phòng thí nghiệm.
Hai năm trước, sau khi được Khương Nặc cho phép, cô ấy đã đưa Dư Tịch Dương và vợ chồng Ôn Dương tới doanh địa, trở thành trợ thủ của cô ấy, còn có cả Đường Nguyệt, đoàn đội của cô ấy lúc này đã có bốn người, cô ấy cảm thấy như vậy đã đủ dùng.
Căn cứ không ngừng mở rộng, trong căn cứ cũng đã thành lập trung tâm nghiên cứu, có đội ngũ chuyên gia đủ năng lực, nhà máy và phòng thí nghiệm, có nhiều việc có thể giao cho người khác làm, trong tay Chu Duyệt Nghiên cũng chỉ còn nắm giữ bí mật cốt lõi nhất của căn cứ này, chính là ô bảo vệ, ngoài ra còn thực hiện một số hạng mục bí mật mà Khương Nặc phó thác.
Lần này tới căn cứ cũng là vì Giang Cầm có việc muốn thương lượng với cô ấy.
Cũng là hai năm trước, phòng nghiên cứu thành lập một tổ nhỏ chuyên môn phân tích linh, người phụ trách hạng mục này là một viện sĩ trẻ tuổi tên là Bàng Nghị, xem như là tiền bối của Chu Duyệt Nghiên.
Anh ta cũng xem như là một thiên tài nghiên cứu khoa học trời sinh, chính là cục cưng bảo bối luôn được bên trên bảo vệ kể từ lúc mạt thế bắt đầu tới bây giờ.
Sự sáng tạo của thế giới này chính là do một phần trăm người phát hiện ra, sau đó được chín mươi chín phần trăm còn lại đi kiểm chứng.
Anh ta chính là người thuộc về một phần trăm đó.
Nhưng đã qua lâu như vậy, Giang Cầm cảm thấy bọn họ không hề nghiên cứu ra được thành quả thực dụng, cần tiêu tốn không ít tài nguyên, bà ấy cũng thật sự bất đắc dĩ, hiện tại thiếu nhân thủ, bà ấy suy xét có nên tạm dừng hạng mục này hay không, cho Bàng Nghị đưa đội đi làm chuyện khác.
Nhưng bà ấy không thể tự làm chủ chuyện này nên mới quyết định tìm Chu Duyệt Nghiên tâm sự.
Chu Duyệt Nghiên bước vào trung tâm nghiên cứu.
Phòng ốc ở đây đều được xây mới, nằm sâu trong rừng núi thăm thẳm, hoàn cảnh vô cùng gần gũi với thiên nhiên.
Chu Duyệt Nghiên ngồi xuống, nghe Giang Cầm nói xong thì vẫn quyết định đỡ lời giúp Bàng Nghị: "Bọn họ nghiên cứu về cơ sở lý luận, là một khái niệm hoàn toàn khác với khoa học ứng dụng, những thứ chúng ta tạo ra bây giờ đều là do mò mẫm từng bước một, không hề có kế hoạch hay cơ sở lý thuyết hoàn chỉnh, nhưng thực tế lý thuyết hẳn phải đi trước ứng dụng, tôi cảm thấy tiền bối không làm sai đâu.
"Thấy Giang Cầm khẽ nhíu mày, cô ấy cũng biết lúc này thiếu nhân thủ là việc rất cấp bách nên lại nói:"Hay là hỏi Khương Nặc đi, để cô ấy quyết định.Giang Cầm nói:Được."
...
Bàng Nghị tới căn cứ này đã gần ba năm, đây là lần đầu tiên có cơ hội nhìn thấy Khương Nặc.
Tuy căn cứ này là của cô nhưng cô rất ít khi xuất hiện, nghe nói phần lớn thời gian cô đều ở bên ngoài.
Bàng Nghị đã sớm không thể tưởng tượng ra thế giới bên ngoài bây giờ trông như thế nào.
Ba năm trước, gần như người ở mọi căn cứ đều di cư tới Đại Hưng Lĩnh, khiến căn cứ này từng bước trở nên phồn thịnh.
Loại phồn thịnh này không chỉ nằm ở việc nơi này có bao nhiêu phòng ở, bao nhiêu trang thiết bị mà là đa số mọi người ở đây đều nhiệt huyết hướng về phía trước, có một mục tiêu để nỗ lực.
Mọi người bắt đầu tin tưởng sẽ có thể xây dựng cho đời sau một thế giới tương lai ngày càng tươi đẹp.
Ngoài đội tinh nhuệ phải tham gia các hoạt động huấn luyện đặc thù, có thể đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ thì người bình thường căn bản không dám xuống núi, bởi vì khắp nơi đều có quái vật.
Nếu nói giai đoạn đầu của mạt thế là phim thảm họa, sau đó gần như trở thành phim kinh dị..
Chỉ có bên trong khu rừng này là còn sót lại một nơi yên bình cho nhân loại.
Sự phồn vinh của nơi này giống như cảnh trong mơ, chỉ cần làm việc cho tốt thì ngay cả công nhân ở tầng chót cũng có thể đổi lấy thịt cải tiến, nhân loại đang không ngừng tiến hóa, những người có thiên phú đang trưởng thành rất nhanh.
Cuối năm ngoái bọn họ đã chiếm lại được trấn Hưng Nam đã bị đánh hạ từ lâu, đó là trạm kiểm soát đầu tiên mà nhân loại đoạt lại được từ miệng lũ quái vật.
Loài người thế hệ mới không ngừng ra đời, mở ra con đường tu hành, chứng minh nhân loại đang bắt đầu tạo ra một nền văn minh mới.
Có lẽ cuộc sống sẽ không trở về mức sinh hoạt tiện lợi như trước mạt thế, có lẽ sẽ không phồn vinh rực rỡ nhưng nhân loại đã có thêm hy vọng mới..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!