Chương 46: (Vô Đề)

Vu Nhược Hoa cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng.

"Ôi, cũng không biết cơn mưa này bao giờ mới tạnh nữa. Mà cho dù có tạnh cũng sợ rằng tất cả thứ đã bị nhấn chìm luôn rồi."

Khương Nặc phải thừa nhận rằng mẹ mình vẫn có tầm nhìn xa trông rộng.

Trong tình tình hiện tại, cây nông nghiệp trồng trong đất chắc chắn đã không còn hy vọng gì, kho dự trữ của quốc gia cũng chẳng còn lại bao nhiêu cho nên dù nước có rút hết thì mọi người vẫn phải đối mặt với tình trạng thiếu thốn lương thực nghiêm trọng.

Huống chi cơn mưa này sẽ không dừng lại trong khoảng thời gian ngắn.

"Cũng không biết thịt và đồ ăn chúng ta tích trữ có đủ dùng không." Vu Nhược Hoa nói:

"Tiểu Nặc à, không thì từ hôm nay trở đi, mỗi ngày chúng ta ăn ít thịt đi một chút, lại ăn cơm nhiều hơn một chút, được không?"

Phải cắt giảm ăn uống, hơn nữa còn là hạn chế khẩu phần thịt trong bữa ăn?

A Muội là người đầu tiên đứng dậy phản đối.

Khó khăn lắm thời tiết mới trở nên mát mẻ hơn, sắp lập thu rồi, không ngờ bà lại muốn cắt xén khẩu phần thịt của tôi?

Không đồng ý!

Khương Nặc xoa đầu A Muội, ấn đầu để nó bình tĩnh lại.

"Mẹ à, không cần lo lắng về đồ ăn." Khương Nặc nói:

"Nhà chúng ta có rất nhiều đồ ăn mà."

"Nhiều á? Những thứ như gạo mì thì không thiếu, nhưng chiếu theo cách ăn hiện tại thì rau dưa nhiều nhất nửa tháng sẽ ăn xong.

Về phần thịt, mẹ làm một ít thịt khô với lạp xưởng, ngược lại có thể chống đỡ một khoảng thời gian... Nhưng dựa trên tình huống hiện tại thì tiết kiệm một chút cũng không sai.Con không nói những thứ này.

"Khương Nặc kéo mẹ đến tầng 36, mở cửa tầng 36 trong ánh mắt kinh ngạc của bà ấy, sau đó dẫn bà ấy vào một căn phòng ngủ,"Mẹ nhìn xem?Cái này...

"Vu Nhược Hoa thấy vật tư chất đầy nửa căn nhà thì vô cùng kinh ngạc:"Những thứ này đều do con chuẩn bị sao? Còn nữa, rốt cuộc căn nhà này là sao vậy?Là con chuẩn bị.

Lúc ấy con thuê luôn cả tầng 35 và tầng 36 của tòa nhà này để dự phòng.

"Tận thế đã đến, Khương Nặc cảm thấy có thể tiết lộ một số sự thật cho mẹ mình:"Thật ra vật tư không chỉ có nhiêu đây thôi đâu, mẹ không cần lo lắng chuyện này, mẹ muốn biết chuyện gì con đều có thể giải thích cho mẹ.

"Vu Nhược Hoa như có điều suy nghĩ, ngơ ngác nhìn mọi thứ trước mắt, mãi lâu sau mới gật đầu với con gái."Chẳng trách trước đó con cứ bận rộn mãi, mẹ đã nói rồi mà, mọi người đều ở nhà làm việc, tại sao con gái mẹ phải chạy khắp nơi dưới nền nhiệt cao như vậy... Còn có cửa chống trộm ba tầng trong ba tầng ngoài ở nơi này, trước đây mẹ chỉ cảm thấy phiền phức, hiện tại mới biết được như vậy là an toàn cỡ nào.

"Nói xong, bà ấy có chút đau lòng nắm tay Khương Nặc:"Con không cần phải giải thích gì với mẹ hết, mẹ biết trong lòng con đều có tính toán, vậy là mẹ yên tâm rồi.

Mẹ không học hành gì nhiều, bản thân cũng không mấy lanh lợi, con muốn giấu thì cứ giấu, chỉ cần chúng ta có thể sống tốt là được rồi.Dạ.

"Khương Nặc rất cảm động, hai mắt trở nên cay xè, cô vùi đầu vào vai mẹ. Dù đã từng trải qua những gì, sự tồn tại của người thân vẫn luôn là nơi mềm mại nhất trong lòng cô, cũng là áo giáp của cô. Cô nhỏ giọng nói:"Mẹ à, con sẽ bảo vệ mẹ, mẹ tin tưởng con là được.Mẹ đương nhiên tin con rồi, không tin con gái của mình thì còn có thể tin ai?"

...

Vu Nhược Hoa kiểm tra toàn bộ cửa sổ ở tầng 36, sau khi chắc chắn rằng tất cả đã được đóng chặt và người khác sẽ không nhìn thấy gì từ bên ngoài thì mới yên tâm.

Chuyển đến nơi này ở đã lâu như vậy, bà cẩn thận ngắm hai tầng lầu này một lần nữa, càng ngắm càng cảm thấy hài lòng, thầm khen tâm tư của con gái tinh tế.

Cầu thang nối từ tầng 34 đến tầng 35 có một lớp cửa sắt cộng thêm một tầng cửa chống trộm, từ tầng 35 đến tầng 36 cũng có một bộ như vậy, cửa sổ thủy tinh đều được bịt kín bằng song thép, còn được trang bị kính chống đạn, tính an toàn cực kỳ cao.

Vu Nhược Hoa nhớ đến rau trồng trong nhà kính ở trên sân thượng thì trong lòng càng cảm thấy yên tâm hơn.

"Mẹ, trong thời gian ngắn trận mưa này sẽ không ngừng lại, mẹ cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt." Khương Nặc nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!