Chương 42: (Vô Đề)

Sau khi xong việc, cô lên xe rời khỏi chợ bán sỉ, không ngờ đã là 4 giờ sáng.

Qua hơn một tiếng đồng hồ nữa, trời sẽ đổ mưa to.

Khương Nặc suy nghĩ một chút. Cho dù trời mưa nhưng cũng phải mấy tiếng nữa mới có nước đọng lại, lúc này cô không thể trở về được, cô còn phải tranh thủ thời gian tiếp tục mua hàng không đồng. Có rất nhiều thứ nếu bây giờ không lấy thì chỉ có thể bị mưa làm hư.

Vì thế cô quay đầu xe, chạy tới một siêu thị cách nhà không xa.

Đây là siêu thị kho hàng nhập khẩu, cũng là siêu thị lớn nhất trong toàn thành phố. Mô hình kinh doanh kho hàng có nghĩa là về cơ bản mọi thứ đều có thể mua được ở đây.

Siêu thị có ba tầng, rất rộng, nhưng địa thế lại thấp. Cả hai tầng đều nằm ở dưới lòng đất, không bao lâu sau khi trời đổ mưa to, nơi này đã hoàn toàn bị nhấn chìm.

Những thứ ở đây, nếu lúc này không lấy thì sau đó cũng biến mất.

Hơn 4 giờ sáng, siêu thị đã đóng cửa ngừng kinh doanh, nhưng lúc Khương Nặc tới đó thì thấy cửa hông mở rộng, rõ ràng có người cạy cửa mà vào, chuông báo động bị phá hỏng, cửa thủy tinh bị đập vỡ rơi đầy đất.

Những nhu yếu phẩm hàng ngày và thực phẩm tươi sống đều ở tầng một dưới lòng đất. Khi cô bước vào, cô thấy ở đây gần như không có gì, còn có hai nhóm người đang đánh nhau dữ dội vì tranh giành đồ ăn.

Khương Nặc lắc đầu, những người này tính ra tới muộn, thấy siêu thị đã bị cướp, liền cả gan tranh giành hoa quả tươi và thịt tươi còn lại.

Ngày tận thế còn chưa chính thức buông xuống mà sự hỗn loạn đã bắt đầu.

Gần đây, lương thực khan hiếm, giá cả tăng cao. Một số người đã nghĩ đến việc tích trữ bằng nhiều cách khác nhau để nhân cơ hội phát tài.

Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, toàn bộ số tiền kiếm được đều biến thành giấy vụn.

Tầng một đã không còn gì có thể lấy được nữa, Khương Nặc đang định rời đi, lại bị hai người chặn lại.

"Cô bé, hơn nửa đêm không ngủ, đi ra trộm siêu thị à?"

Khương Nặc liếc nhìn hai người này, thấy hai người gầy gò không cao không thấp, nhóm của bọn họ có bốn người, vừa nãy đã đánh một nhóm ba người khác bỏ chạy.

"Lấy được gì rồi, chia cho anh trai một phần."

Hai người tiếp tục tới gần Khương Nặc, cũng nhìn chằm chằm vào cô.

"Nhìn dáng vẻ cũng ngoan ngoãn đấy, đến đây anh trai thương em nào." Một người đàn ông nói, đưa tay về phía Khương Nặc.

Ánh mắt Khương Nặc lạnh lùng, cổ tay khẽ lật, d.a. o găm đã cầm trong tay vung về phía anh ta, đồng thời thân thể nhanh chóng lùi về sau hai bước.

A ——!!

Người đàn ông phát ra tiếng kêu thảm thiết, một vết cắt thật dài xuất hiện trên cánh tay anh ta.

Con d.a. o găm của Khương Nặc cắt thịt như cắt đậu phụ, nhẹ nhàng vạch một cái cũng đủ khiến làn da anh ta rách toạc, m.á. u tươi lập tức trào ra.

Mọi người ở đây đều kinh ngạc.

Bọn họ ở đây tranh cướp hồi lâu nhưng cũng chỉ nói vài lời hung ác, đánh đối phương chảy m.á. u mũi rồi đá thêm vài phát coi như xong, nhưng mà người phụ nữ này lại cầm d.a. o c.h.é. m thẳng, có phải điên rồi không?

"Con đĩ thối, mày muốn c.h.ế. t à!" Người đàn ông kia tức điên lên, nhưng tay đau dữ dội, anh ta chỉ có thể ôm tay chửi:

"Túm con đàn bà này lại, hôm nay ông đây không chơi cô ta đến nở hoa thì tên tao sẽ viết ngược lại."

Nhưng Khương Nặc không để ý đến anh ta mà chỉ nhìn mấy người đồng bọn của anh ta.

"Mấy người muốn trút giận giúp anh ta à?" Giọng điệu cô vẫn bình tĩnh, đến lúc này, cô không còn sợ g.i.ế. c người nữa, mà mấy con cá tạp trước mắt cũng không đáng sợ.

Mấy người kia chăm chú nhìn cô, lại trao đổi ánh mắt, hơi có chút do dự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!