Chương 27: Túy ông chi ý

(*) Túy ông chi ý: ý không ở trong lời, có dụng ý khác.

Editor: Linh

Thái tử ngẩn ra.

Những lời này giống như một cái búa tạ từ trên trời giáng xuống, đập hắn có điểm chân tay luống cuống.

Có điều đến khi lấy lại được tinh thần, hắn mới phát hiện, chuyện này lại không có gì đáng trách.

Lịch đại phi tần, phàm là Hoàng hậu không có con, chỉ cần nàng muốn nhận nuôi một đứa, phi tần phía dưới không người nào dám không nghe theo. Hơn nữa cũng nhất quán tuân theo quy củ này, bằng không trước đây hắn cũng sẽ không thể giao cho Hoàng hậu đến nuôi, mẹ đẻ của hắn chính là khi hắn được bảy tuổi mới qua đời.

Hiện giờ con của hắn cũng như vậy, ai bảo Thái tử phi không có con đây.

Cho nên yêu cầu của Hoàng thái hậu, cũng không thể nói không có đạo lý.

Hoàng thái hậu tiếp tục nói: "Hữu Đường, không ai là hoàn mỹ cả, Yên Nhi có như thế nào, nàng vẫn luôn một lòng vì ngươi, con giao đến trong tay nàng, không có gì là không thể yên tâm. Phùng quý nhân này vẫn còn trẻ, cũng chưa biết đâu được, vào lúc này, sao có thể hầu hạ tốt? Tiếp qua mấy năm, mọi chuyện đã rõ ràng, đến lúc đó nàng lại sinh đứa nữa, tự nhiên là có thể tự mình nuôi."

Hoàng thái hậu đối chuyện hôm qua vẫn còn rất bất mãn, bà và Thái tử phi nghĩ giống nhau, Thái tử không chỉ có một quý nhân, vì sao thế nào cũng phải muốn Phùng quý nhân thị tẩm. Bởi vì vết xe đổ, trong lòng bà cũng lo lắng Phùng quý nhân sẽ trở thành Hồ quý phi thứ hai.

Có điều bà cũng không nói nặng lời.

Phàm là có thể để lại đường sống, bà sẽ không nói lời nặng.

Cho nên mặc dù bà không thích Hồ quý phi thế nào, lại vẫn có thể giữ vững cảm tình giữa bà và Hoàng thượng, cũng bởi vì bà biết Hoàng thượng thích Hồ quý phi, bà không đi đụng vào cái nghịch lân đó.

Nhưng mà, đây là cháu dâu bàm đầu cháu dâu bà cũng rất không minh mẫn.

Một đám vốn thông minh hào phóng, kết quả cố tình đều vờ ngớ ngẩn, cũng không nghĩ lại, người như bọn họ, há có thể từ đầu tới cuối? Mặc kệ là Hoàng thượng, hay là Thái tử, bọn họ nhất định phải tam cung lục viện, vô số nữ nhâ. Làm chính thất, nên hiểu được tiến lùi có độ, nắm toàn cục trong tay.

Bà năm đó cũng là như vậy, cho nên mới ngồi yên ở vị trí Hoàng hậu, trở thành Hoàng thái hậu hiện tại, nhi tử cũng thuận lợi trôi chảy làm Hoàng đế.

Mọi người đều nói Tiên đế sủng bà, nhưng có ai biết được bà sống như thế nào? Chẳng lẽ Tiên đế không có sủng phi sao, Tiên đế như thường từng thích rất nhiều phi tử, chính là, những phi tử đó không thể trở thành Hoàng hậu mà thôi.

Thái tử im lặng không nói gì.

Hoàng thái hậu thấy hắn như thế, trong lòng hơi trầm xuống.

Không nghĩ tới Phùng quý nhân này được hắn sủng như thế, chỉ đổi thành Thái tử phi đến dưỡng dục, hắn là người quyết đoán như vậy, lại vẫn do dự.

"Hữu Đường…" Hoàng thái hậu lại muốn khuyên.

Thái tử nói: "Mong Hoàng tổ mẫu thứ lỗi, chỉ một chuyện này Tôn nhi không thể đáp ứng."

"Cái gì?" Hoàng thái hậu tức giận, "Hữu Đường, ngươi đừng nữ nhi tình trường, vấn đề con nối dòng này không phải là nhỏ, giả sử năm đó ngươi không được Hoàng hậu nuôi lớn, làm sao có thể làm Thái tử?" Bà nghiêm khắc nói: "Thái tử nên là con của Hoàng hậu, tổ huấn như vậy, ai cũng không thể cãi lại! Hơn nữa Yên nhi không tệ, cũng không thất đức, ngươi vạn lần không thể phế nàng."

Thái tử trong lòng rùng mình.

Hắn biết Hoàng thái hậu nói có lý, nhưng lại khó có thể hạ quyết tâm, nghĩ đến biểu cảm khi Phùng Liên Dung khẽ vuốt bụng, trong lòng lại đau đớn giống như bị kim đâm.

Hắn chậm rãi thở ra một hơi nói: "Tôn nhi từ nhỏ đã được Mẫu hậu nuôi lớn, đối chuyện này rất rõ ràng, con cái trong thiên hạ, không có một ai là không muốn lớn lên bên cạnh mẫu thân, con của ta cũng giống vậy."

Lời này không khỏi có chút đại nghịch bất đạo, Hoàng thái hậu lập tức ngồi thẳng người, chất vấn: "Hay là ngươi đang trách Hoàng hậu đối ngươi không tốt?"

"Không, mẫu hậu đối tôn nhi rất tốt, thường dạy rất nhiều đạo lý trong thế gian, cuối cùng tạo nên tôn nhi ngày hôm nay, nhưng là…" Trong mắt Thái tử xẹt qua một tia bi thương, nói khẽ: "Mẫu hậu và tôn nhi không thể nói là thân cận."

Một câu nói ngắn ngủi, lập tức làm lòng Hoàng thái hậu mềm xuống.

Thật ra bà sao có thể không biết tính tình Hoàng hậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!