Hai mươi mấy người đến ở biệt thự nhà họ Ngôn, vô cùng náo nhiệt.
Đầu năm Ô Ô với Trạm Trạm qua bên đó chơi mấy ngày, là cháu chắt nhỏ nhất trong nhà, còn là anh em sinh đôi, cụ ngoại và các mợ đều nuông chiều bọn họ, bốn năm ông cậu thay phiên nhau dẫn hai đứa đi chơi, còn có các anh các chị cùng nhau chơi trốn tìm, khiến hai đứa vui quên cả trời đất.
Lần này gặp lại người nhà họ Lý ở đây, hai đứa đều cao hứng không thôi.
Chào hỏi người lớn xong, lại ôm mấy anh chị họ, nhất thời bên tai đều là tiếng "Anh", "Chị", "Em họ" non nớt.
Trường mẫu giáo của nhà họ Lý ở thành phố Yến cũng chính thức đi vào hoạt động.
Bà ngoại Lý ngẩng đầu nhìn bóng bay đủ mọi màu sắc kết thành cổng vòm, đủ loại hoa tươi điểm xuyết dẫn tới lâu đài hơi, không nhịn được tán thưởng: "Quá xinh đẹp, như lễ đường kết hôn trong tivi."
Nói như vậy, đúng là có điểm giống, ngoại trừ bốn chữ "Sinh nhật vui vẻ" viết theo kiểu chữ hoạt hình.
Con gái của Ngôn Thiếu Dục và La Thắng Nam lớn hơn hai anh em Ô Ô hai tuổi, cũng hiểu chuyện hơn nhiều, nghe thấy bà ngoại Lý nói nơi kết hôn, lập tức vỗ tay kêu lên: "Cô dâu mới!"
Ô Ô cũng nhớ tới bộ phim hôm trước mình xem cùng cụ ngoại: "Cô dâu mới xinh đẹp! Váy cưới xinh đẹp."
Trùng hợp hôm nay Tiểu Quả Nhi mặc một chiếc váy lụa màu trắng, lập tức xoay một vòng, nói: "Hôm nay chị sẽ làm cô dâu mới!"
Ô Ô không cam lòng yếu thế: "Em cũng muốn!"
Quả Nhi nói: "Em Ô Ô, cô dâu phải có chú rể mới được, chú rể của chị là anh Hiên Hiên."
Ô Ô nói ngay không chút do dự: "Em cũng có chú rể!" Sau đó lon ton chạy tới chỗ Hứa Mộ Ngôn: "Anh Đản Đản, em muốn làm cô dâu!"
Lộc Minh Sâm khẽ ho một tiếng: "Ô Ô, con còn nhỏ, phải lớn mới làm cô đâu được."
Quả Nhi phá đám: "Dượng gạt người, khi còn nhỏ cháu từng làm rất nhiều lần đó."
Mọi người cười to.
Lộc Minh Sâm không có cách nào nói lý với đám nhóc, đành phải tìm lối tắt, chỉ qua hai người bạn bên cạnh Hứa Mộ Ngôn, nói: "Hai chị gái bên kia cũng là cô dâu, anh Mộ Ngôn là chú rể của các chị ấy."
Nhan Diệu bước tới, cười nói: "Sư trưởng Lộc, bớt phá hoại danh dự của Mộ Ngôn nhà chúng tôi."
Quả Nhi cũng nói: "Dượng lại gạt người! Một chú rể chỉ có thể có một cô dâu!"
Lộc Minh Sâm nói: "Cho nên hai người bọn họ cần hai chú rể, anh Mộ Ngôn là một, còn phải tìm thêm một người nữa."
Ô Ô không chịu: "Anh Đản Đản là của con!"
"Vậy hai cô dâu kia phải làm sao bây giờ?" Lộc Minh Sâm nói: "Bọn họ không có chú rể, quá đáng thương."
Ô Ô đẩy Trạm Trạm ra: "Anh trai làm chú rể."
Trạm Trạm học dáng vẻ của Hiên Hiên, vươn tay ra sửa sang lại nơ cổ, rụt rè ưỡn ngực, nhìn qua rất sẵn lòng.
Lộc Minh Sâm nói: "Vậy vẫn còn thiếu một người, để anh Mộ Ngôn làm đi."
Ô Ô vội vàng túm lấy tay Hứa Mộ Ngôn, nói với Lộc Minh Sâm: "Cha làm đi!"
Lộc Minh Sâm:……
Mọi người lại cười to.
Lục Thần Minh ở bên cạnh xem náo nhiệt, thêm dầu vào lửa: "Đúng vậy, để cha cháu làm đi, cha cháu làm chú rể khá đẹp đấy."
Lộc Minh Sâm trừng anh ta một cái, quay đầu lại nghiêm túc nói với Ô Ô: "Cha có cô dâu mà, mẹ là cô dâu của cha đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!