Chương 5: Năng lực lần đầu bộc lộ

TrướcSau Lời Thời Tinh vừa dứt, Trì Diệu lặng im. Trong phòng không ai dám thở mạnh, bầu không khí đặc quánh như thể bị ai đó bấm nút tạm dừng. 

Sự tĩnh lặng gần như nghẹt thở kéo dài. Người đàn ông khẽ khép mắt, khí thế sắc lạnh vây quanh thân cuối cùng cũng thu lại đôi chút. 

"Lý do." 

Vẫn chỉ hai chữ, nhưng Thời Tinh lại nghe ra sự khác biệt, trong giọng nói ấy xen lẫn một nét mệt mỏi. 

"Vết thương quá nặng, có một luồng tinh thần lực xuyên thấu biển tinh thần rồi lưu lại bên trong. Ngoài tinh thú biến dị, cho tới nay chỉ có tinh thần lực của người Lam Tinh mới có thể tiến vào biển tinh thần của người khác. Nhưng Tổ Cây lại không có trị liệu sư, mà người Lam Tinh chưa qua kỳ trưởng thành thì không thể chữa trị loại thương tổn này..." 

Thời Tinh nhìn sang bác sĩ Vương: "Tôi có thể vào trong xem thử được không?" 

Bác sĩ Vương thoáng do dự: "Hiện giờ tinh thần lực của Thượng tướng Phí cực kỳ bất ổn, mà cậu chỉ vừa bước vào kỳ trưởng thành thôi." 

Thời Tinh định nói rằng điều đó sẽ không gây gánh nặng quá lớn cho mình, nhưng giọng Trì Diệu đã vang lên trước: "Phù Thanh." 

Ngay lập tức, một luồng tinh thần lực mạnh mẽ bung tỏa, dựng nên một lớp màn chắn bảo hộ, bao phủ cả Trì Diệu lẫn Thời Tinh. 

"Đi thôi." Trì Diệu cất bước dẫn đầu. 

Vị Thiếu tướng vừa trông nom Thời Tinh đẩy cậu theo vào khu cách ly. Màn chắn tinh thần lực kia chính là do ông dựng nên. Thời Tinh cảm nhận một chút, xác định đó là cấp SS. 

Trong tầm mắt cậu, mọi chướng ngại đều đã biến mất. 

Quan sát kỹ hơn, Thời Tinh khẳng định: "Phần tinh thần lực còn sót lại của tinh thú trong biển tinh thần, Tổ Cây không thể xử lý được. Nhất định phải có trị liệu sư." 

"Trong biển tinh thần của hắn, còn lại bao nhiêu sợi tinh thần?" giọng Trì Diệu trầm xuống. 

Thời Tinh khẽ nhíu mày, muốn nói gì đó rồi lại kìm xuống. 

Trì Diệu không hề hỏi ý kiến cậu. 

Thời Tinh buộc phải tiếp tục vận dụng năng lực để "nhìn" sâu hơn. Trong quá trình cậu sử dụng thiên phú, tinh thần lực không kiểm soát nổi mà rò rỉ ra ngoài, cho đến khi cảm thấy đã tới cực hạn, cậu mới dừng lại. 

"Cũng may, một phía trung tâm đã hoại tử, nhưng phần bên ngoài cùng phía còn lại của những sợi tinh thần vẫn đang không ngừng tiến lại để bù đắp." 

"Cạch." Chỉ mới vận dụng năng lực với cường độ cao trong chốc lát, viên tinh thạch trong tay Thời Tinh đã vang lên một tiếng giòn khẽ rồi vỡ vụn thành bụi mịn. 

Bởi lẽ toàn bộ năng lượng bên trong đã bị cậu hút cạn kiệt. 

Nhân viên y tế lập tức mang tới một viên tinh thạch mới. Trì Diệu kẹp lấy một khối, khẽ nói: "Huyết tinh thạch cấp A, cũng tạm." 

Viên tinh thạch đỏ lăn một vòng trên những ngón tay thon dài, rồi được đặt vững vàng vào lòng bàn tay Thời Tinh. 

"Cậu là người Lam Tinh thứ hai ta từng thấy có thể hút sạch năng lượng trong tinh thạch." 

Nếu không phải tình cảnh lúc này không thích hợp, Thời Tinh hẳn đã muốn hỏi người đầu tiên rốt cuộc là ai. 

Trì Diệu tiếp lời: "Cậu có thể nhìn thấy tinh thần lực." 

Đó không phải một câu hỏi, mà chỉ là lời khẳng định, nên Thời Tinh cũng không cần trả lời. 

Tinh thần lực của người Lam Tinh có thể tiến vào biển tinh thần, vì thế trong tình huống bình thường, họ đều dựa vào cách này để cảm nhận tình trạng biển tinh thần của người khác. 

Còn Thời Tinh thì khác. Khi vận dụng thiên phú, cậu không cần tỏa tinh thần lực ra ngoài. Chỉ cần trong tầm mắt, tinh thần lực, sợi tinh thần hay biển tinh thần đều sẽ hiện lên rõ ràng trước mắt. 

Tinh thần lực, biển tinh thần và những sợi tinh thần đều là dạng tồn tại của năng lượng ở tầng cao hơn. Nói cách khác, Thời Tinh có thể nhìn thấy sự lưu động của dòng năng lượng vượt chiều. 

Bởi vậy, khi Trì Diệu nói ra điều ấy, Thời Tinh cũng không lấy làm bất ngờ. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!