Chương 38: Tước đoạt

Nói là "có lẽ", nhưng trong lòng mỗi người đều đã tự cân nhắc. Trong sự im lặng này, gần như tất cả đều ngầm thừa nhận.

Nói ra câu mấu chốt ấy xong, Thời Tinh không còn phát ra thêm bất kỳ âm thanh nào nữa.

Mang theo suy đoán trong lòng, Trì Diệu khẽ nắm lấy gáy cậu, cảm nhận hơi thở đều đặn, xác nhận cậu đã vì quá mệt mà ngủ thiếp đi. Không kìm được, anh nhẹ nhàng vuốt lưng Thời Tinh.

Đêm nay, chẳng ai thấy dễ chịu.

"Đo lại nhiệt độ." Trì Diệu mở miệng, sau một phen như thế, giọng anh cũng đã khàn hẳn.

Y tá lập tức tiến lên, đo ở mấy chỗ khác, xác nhận: "Đang hạ xuống."

Trì Diệu thoáng nhìn qua: "Vẫn còn hơi cao."

Anh chạm nhẹ lên má Thời Tinh, cảm giác đã bình thường. Tinh thần lực tự động hấp thu của người Lam Tinh trong kỳ trưởng thành dường như cũng đã ngừng.

Hẳn là vì một lần hấp thu quá nhiều năng lượng.

Cậu đã gắng gượng qua được rồi.

"Ta ôm lấy cậu ấy. Những hạng mục có thể kiểm tra, các ngươi chuẩn bị làm hết một lượt đi." Trì Diệu phân phó.

Chớp mắt đã hơn nửa giờ trôi qua.

Hứa Kim nhìn áo ngủ của Trì Diệu bị Thời Tinh vò nhăn, dung mạo cũng chẳng còn chỉnh tề, lo anh khó chịu nên nhỏ giọng đề nghị, hãy đặt Thời Tinh xuống, đi tắm rửa rồi chỉnh trang lại. Nhưng Trì Diệu thẳng thừng từ chối.

"Nếu không có gì bất thường, Thời Tinh chắc sẽ sớm hồi phục. Ta chờ thêm một lát nữa."

"Không vội."

Trì Diệu chỉ đáp vậy.

Hứa Kim vừa thấy thương cho anh, lại vừa cảm thấy đó là điều nên làm.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Trên cả hai con tàu, cộng lại bao nhiêu người, chỉ có mình Thời Tinh ngủ say là yên ổn nhất.

Hai tiếng sau, thân nhiệt Thời Tinh đã trở lại bình thường. Được Hứa Kim và Nghiêm Trường Nhạc khuyên nhủ, cuối cùng Trì Diệu cũng chịu đặt cậu xuống. Khi buông tay để cậu nằm lên sofa, anh mới nhận ra nửa vai mình đã bị đè đến tê dại.

"Chú Hứa trông chừng em ấy một lúc. Đợi đến khi số liệu biển tinh thần của Thời Tinh trở về mức bình thường thì bảo robot y tế tắm rửa, thay đồ cho em ấy."

"Trường Nhạc, ngươi thay một bộ ga giường mới."

"Phù Thanh ở lại, có gì cần thì hỗ trợ thêm."

"Bên ngoài con thuyền chính, cho một nửa nghỉ ngơi, nửa còn lại tiếp tục dựng màn chắn che hai con tàu, tăng cường canh giữ."

"Bác sĩ và y tá thường phụ trách Thời Tinh thì ở lại, những người khác về đi."

Sau khi kiểm lại không còn gì bỏ sót, Trì Diệu nói: "Ta về thu xếp một chút, xong sẽ quay lại."

Hứa Kim khẽ nhắc: "Hôm nay ngài cũng đã tiêu hao tinh thần lực rất nhiều, hay là..."

Trì Diệu lắc đầu từ chối: "Không cần, ta tự nhìn mới yên tâm."

Biết không thể khuyên được, Hứa Kim đành im lặng.

Lăn lộn tới nửa đêm, khi thấy Thời Tinh thực sự không còn vấn đề gì lớn, Trì Diệu mới sắp xếp y tá trực đêm, rồi ra lệnh cho các sĩ quan ca trực tháo bỏ màn chắn. Ngay sau đó, anh dùng tinh thần lực quét sạch toàn bộ khu vực, che phủ hết khí tức năng lượng rò rỉ từ Thời Tinh.

"Nơi này không an toàn. Đêm nay để phi thuyền chạy hết tốc lực, trên cả hai con tàu đều phải bố trí người trực ban."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!