Đêm nay dĩ nhiên chẳng ai ngủ yên.
Trì Diệu lập tức liên lạc với Hứa Kim, ngay sau đó, cửa phòng của những người trong khoang chính cũng lần lượt bật mở.
Trong phòng Trì Diệu vốn đã có sẵn hộp thuốc. Anh bảo Thời Tinh ngồi lên sôpha, dùng súng đo nhiệt kiểm tra mấy lần. Nhìn con số hiện lên trên màn hình, Trì Diệu lại hít sâu một hơi. Thời Tinh liếc qua, thấy so với lúc mới đến thì phần thập phân dường như đã tăng thêm hai đơn vị. Cậu chỉ biết ôm chặt chiếc gối trong lòng, ngập ngừng không dám lên tiếng.
"Biển tinh thần khó chịu thế nào?"
Trì Diệu hỏi.
Thời Tinh tưởng anh lại muốn dò xét, theo bản năng liền né tránh: "Đừng..."
Trì Diệu hiểu ý, nói: "Không xem."
Rồi anh lại dặn: "Thả lỏng đi, đừng căng thẳng."
Quả nhiên, Thời Tinh không còn né tránh nữa, cằm cậu tì lên gối, chậm rãi thở ra, rồi áy náy bổ sung: "Cũng... không phải là không thể xem, chỉ là hơi khó chịu thôi. Nếu ngài muốn xem, em sẽ chuẩn bị một chút."
Trì Diệu lặp lại: "Không xem."
"Khó chịu thì từ bên ngoài cũng chẳng nhìn ra được."
Ừ, đúng là vậy.
Thời Tinh thả lỏng hơn, lựa lời nói: "Không có dao động gì, biển tinh thần những chỗ khác vẫn ổn. Cảm giác khó chịu... chỉ là thấy rất mệt, không muốn điều động biển tinh thần."
Ngừng lại một chút, cậu chợt nhận ra điều gì, bèn bổ sung: "Hình như nó không còn sức sống, dao động vốn có cũng yếu đi rồi."
Biển tinh thần ngoài lúc điều động thì vốn dĩ cũng luôn có một chu trình dao động năng lượng.
Nhìn đôi má Thời Tinh đỏ ửng ngày càng nặng, Trì Diệu hạ thấp giọng: "Em thử cảm nhận lại xem, có chắc chắn không?"
Thời Tinh nghe lời, khẽ đáp: "Ừm, ngài để em thử cảm nhận lại."
Giọng cậu yếu ớt, nói được mấy câu thì đầu óc đã choáng váng, không còn tỉnh táo.
"Xác định rồi... so với bình thường thì thấp hơn, tuần hoàn cũng chậm lại."
Đây tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt.
Trì Diệu im lặng hồi lâu, không biết phải nói gì. Cuối cùng, anh đặt tay lên đầu Thời Tinh, dùng mu bàn tay chạm vào trán cậu để cảm nhận nhiệt độ.
Sự tiếp xúc da thịt mang theo một dòng chảy tinh thần lực. Trong động tác dịu dàng ấy, Thời Tinh không hề thấy khó chịu, thậm chí còn có chút lưu luyến.
"Điện hạ, ngài còn giận em sao?"
Không nhìn thấy vẻ mặt của anh, Thời Tinh khẽ hỏi.
Trì Diệu vẫn im lặng.
Thời Tinh lại cất tiếng: "Em nghĩ chắc không liên quan đến việc hôm nay dùng tinh thần lực đâu, dù sao thì..."
Trì Diệu lập tức cắt ngang: "Em mà nói thêm, ta sẽ thực sự nổi giận."
Thời Tinh: "......"
"... Ờm."
Y tá đến rất nhanh, đi cùng còn có Hứa Kim, Nghiêm Trường Nhạc và Phù Thanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!