Trước đó, theo kế hoạch ban đầu là trước khi quay về đế đô, phi thuyền sẽ vòng qua một lộ trình phụ, mất chừng một tuần. Thế nhưng biến cố luôn đến bất ngờ, giữa đường lại phát sinh thêm một số công vụ, buộc đoàn người của Trì Diệu phải nán lại một thành phố vài ngày rồi mới tiếp tục tiến vào thành phố kế tiếp, kéo dài hành trình thành gần nửa tháng.
Trong hơn mười ngày ấy, Thời Tinh đã sống một quãng thời gian vô cùng... phong phú.
Đúng vậy, là phong phú.
Lần đầu nhập đoàn, với tư cách một người Lam Tinh mới được tiếp nhận, ngay từ chặng đường đầu tiên, Hứa Kim đã dẫn Thời Tinh làm quen với toàn bộ đội hình và những người đi theo.
Có tất cả hai chiếc phi thuyền. Trì Diệu cùng những người thân cận đi trên một chiếc, còn chiếc kia thì lớn gấp nhiều lần. Trên đó có hơn mười tinh anh của đội thân vệ hoàng gia hộ tống, cùng với một đội ngũ y tế chuyên nghiệp.
Trong số các sĩ quan, ngoài thiếu tướng Phù Thanh ra thì...
Đi theo bảo vệ Trì Diệu và Thời Tinh còn có trung tướng Đàm Giác và thiếu tướng Hạng Phi. Đội cân vệ do trung tướng Đàm chỉ huy, thiếu tướng Hạng làm phó chỉ huy. Đàm Giác có tinh thần lực cấp SS, Hạng Phi đạt cấp SSS. Hơn mười quân nhân đi cùng tuy trình độ cao thấp khác nhau, nhưng đều được tuyển chọn theo tiêu chuẩn nghiêm ngặt nhất, không ai dưới cấp S.
Hứa Kim giới thiệu hai vị sĩ quan này với Thời Tinh, trao đổi số liên lạc, rồi dặn rằng nếu cần giúp đỡ thì cứ tìm họ.
"Những sĩ quan và binh lính khác mà Điện hạ đưa từ biên giới về, một phần nhỏ ở lại Tổ Cây để bảo vệ thượng tướng Phí, số còn lại đều đã trở về Đế Đô, báo cáo xong thì nghỉ phép."
"Trung tướng Đàm và thiếu tướng Hạng cũng không phải lúc nào Điện hạ ra ngoài cũng đi theo. Đây là chế độ luân phiên, lần này đúng lượt của họ. Sau này đổi sang người khác, ta sẽ lần lượt giới thiệu cho cậu. Dần dần cậu sẽ biết hết những sĩ quan trực thuộc dưới trướng Điện hạ."
"Thiếu tướng Phù vốn theo thượng tướng Phí, mà thượng tướng Phí thì luôn ở bên Điện hạ, nên gián tiếp cũng xem như anh ta đã thường xuyên theo sát Điện hạ."
"Cậu mới đến, lại quen biết với anh ấy, nên Điện hạ sắp xếp để anh ấy đi theo bảo vệ cậu. Trước khi thượng tướng Phí hồi phục hoàn toàn và trở lại quân ngũ, chuyện này chắc sẽ không thay đổi. Nếu có ra ngoài một mình, cứ để anh ấy đi cùng, đừng ngại."
Nói xong chuyện bố trí, Hứa Kim lại nhắc đến lịch sinh hoạt hằng ngày.
Đó cũng là thời khóa biểu cố định của Thời Tinh trong mười mấy ngày tiếp theo.
Buổi sáng học tập, buổi chiều đến chỗ đội y tế để kiểm tra định kỳ. Vì Thời Tinh còn cần thời gian hấp thu tinh hạch của tinh thú, rèn luyện tinh thần lực, nên quỹ thời gian còn lại đều để cậu tự sắp xếp theo tình trạng của mình.
Hứa Kim nói: "Điện hạ dặn việc học của cậu cứ từ từ, không cần gấp. Buổi tối nếu ngài ấy rảnh, ngài sẽ giảng cho cậu khoảng một tiếng lịch sử Đế quốc, cũng tiện để hai người có thêm thời gian ở cạnh nhau."
Một tuần trôi qua, Thời Tinh cứ theo lịch trình ấy mà sống, nhịp nhàng và ổn thỏa.
Có lẽ vì lần trước bị ép học gấp khiến tinh thần cậu xuống dốc quá nhanh, nên lịch trình mới được sắp xếp lại dựa theo nhịp sinh hoạt của Tổ Cây. Khối lượng học tập nặng hơn một chút, nhưng vẫn nằm trong khả năng Thời Tinh có thể chịu được.
Cậu thì chỉ một lòng muốn học hành tử tế, nhưng Trì Diệu vẫn để cho cậu nhiều khoảng trống.
Trì Diệu nói: "Thời kỳ trưởng thành kéo dài hai đến ba năm, những lễ nghi quy củ kia không cần sắp đặt quá nặng. Viện trưởng lão có kiểm tra thì cứ để họ kiểm tra, dù sao cũng không phải đối diện với công chúng. Mặc kệ họ nghĩ gì, tất cả đều phải đặt sức khỏe của Thời Tinh lên hàng đầu."
"Phần trách nhiệm và quyền lợi của bạn đời trực hệ hoàng thất thì lấy đó làm nội dung chính để dạy. Những chỗ nào không chắc thì đưa cho ta, ta sẽ trực tiếp giảng giải."
"Còn những quyền lợi vốn do Đế quốc ban sẵn cho em ấy, ta mong em ấy càng sớm nắm vững càng tốt."
"Tất nhiên, trước hết vẫn phải đặt sức khỏe của em ấy lên hàng đầu."
Trì Diệu đã vạch ra một ranh giới vừa rõ ràng vừa dứt khoát.
Chỉ sau hai ngày, Thời Tinh đã thích ứng và quen với nhịp sinh hoạt mới này.
Rời An Thành, cậu cảm nhận được biển tinh thần của mình bắt đầu ổn định, linh cảm rằng bản thân sắp bước vào giai đoạn đầu của thời kỳ trưởng thành. Buổi chiều hấp thu thú hạch, phần lớn thời gian còn lại cậu đều dành trong phòng huấn luyện tinh thần lực.
Linh cảm ấy quả thật chính xác.
Những lần kiểm tra hằng ngày đã cho ra số liệu chứng thực.
Đến ngày thứ năm, Thời Tinh rốt cuộc cảm thấy tinh thần lực đã có thể tùy ý điều khiển, cảm giác bế tắc hoàn toàn biến mất. Sau kiểm tra, bác sĩ xác nhận cậu đã chính thức bước vào giai đoạn đầu của thời kỳ trưởng thành của người Lam Tinh.
Trong y học, thời kỳ trưởng thành của người Lam Tinh thường được chia thành hai giai đoạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!