Đàm Diễm hơi ngẩn ra: "?"
Nhưng Vân Vụ lúc này lại có việc nghiêm túc hơn, bảo hắn tắt thiết bị liên lạc, có chuyện riêng muốn nói.
Chuyện nói đến cũng chẳng phải gì khác, chính là việc Thời Tinh được ghép đôi với người khác.
Vân Vụ dịu giọng: "Chị biết suy nghĩ của em khi đến đây, trong nhà cũng đã chuẩn bị chu toàn mọi mặt rồi. Nhưng kết quả hiện tại lại là điều chẳng ai ngờ tới, chỉ là..."
Vừa nhắc đến chuyện này, Đàm Diễm liền chùng xuống, trông có vẻ uể oải hẳn đi.
Vân Vụ nhìn rõ sự thay đổi trong cảm xúc của đứa em trai thứ ba, bèn hạ giọng nói: "Cũng chưa chắc đã là chuyện xấu đâu."
Đàm Diễm ngạc nhiên: "?"
Đàm Diễm nói: "Chị dâu, chị đang nói gì thế? Chuyện này sao lại có thể coi là tốt được? Chuyện của anh cả, chị cũng chẳng lạ gì. Bao nhiêu năm nay, mọi cách chị đều đã thử, chỉ là vì chênh lệch cấp bậc đè nặng nên vẫn mãi không thể..."
Nhắc đến Đàm Trì, bao nhiêu bức xúc và hừng hực vừa bộc lộ trong nhóm chát của Đàm Diễm liền tan biến, khóe mắt hắn thoáng đỏ. Sợ Vân Vụ nhận ra, hắn vội quay đi, im lặng một chốc rồi khẽ lau mặt, khàn giọng: "Chị à, em thấy mình thật vô dụng."
Thời Tinh cấp bậc cao đến như vậy.
Điều quan trọng nhất là, cho dù sau khi trưởng thành Thời Tinh chỉ được định cấp SS, thì chỉ số [độ ôn hòa / độ xuyên thấu của tinh thần lực] của cậu đã ở cấp SSS, một cấp SSS vốn ngay lúc này trong Tổ Cây. Điều đó đồng nghĩa với việc bất kể sau này Thời Tinh trở thành trị liệu sư cấp SS hay SSS, tinh thần lực của cậu ấy vẫn chắc chắn có thể thâm nhập hoàn toàn vào biển tinh thần của sĩ quan cấp 3S.
Mà anh cả Đàm Trì của hắn trước khi gặp sự cố, vốn chính là một sĩ quan 3S...
Không ai thích hợp để trị liệu cho Đàm Trì hơn Thời Tinh cả. Chỉ cần mọi việc thuận lợi...
Nhưng chính anh lại làm hỏng mất rồi.
Vân Vụ biết rõ Đàm Diễm đang nghĩ gì. Bốn anh em nhà họ Đàm đều có tính cách hướng ngoại, bề ngoài mạnh mẽ nhưng lại tinh tế, khắn khít bên trong. Cả gia đình hòa thuận, đoàn kết, và cô cảm thấy mình thật may mắn khi được trở thành một phần của gia đình ấy.
Cô vỗ vai Đàm Diễm, dịu giọng an ủi: "Đừng nghĩ thế nữa, chuyện duyên phận vốn không do con người quyết định. Tiểu Diễm, em rất tốt, chỉ là em và Thời Tinh không có duyên mà thôi."
"Hơn nữa, chị nói điều này không phải là chuyện xấu. Đây cũng là nỗi lo trong lòng cha mẹ, một người Lam Tinh cấp A đến kỳ trưởng thành đã khó nuôi dưỡng rồi, huống chi là SS+. Nếu trách nhiệm này đặt lên vai nhà họ Đàm, thì áp lực chỉ có tăng thêm chứ không thể nhẹ đi."
"Trong các gia đình quân nhân, bình thường một nhà chỉ có một trị liệu tinh thần, hiếm khi có người thứ hai. Em biết vì sao không? Chẳng lẽ là không muốn sao?"
Vân Vụ đưa ra một câu hỏi để chuyển hướng câu chuyện. Đàm Diễm hiểu ngay ý cô, cúi đầu, buồn bã đáp: "Bởi sau khi bước vào kỳ trưởng thành sau ghép đôi, không chỉ người Lam Tinh phải đối mặt với nguy hiểm, mà cả người phụ trách của họ cũng vậy. Để lấy được hạch thú từ cấp S trở lên, SS hay thậm chí SSS bắt buộc phải dẫn theo tiểu đội, trực tiếp giết tinh thú tại chỗ rồi mới mang hạch về cho đối phương."
Chưa nói đến chuyện khác, chỉ cần chạm trán tinh thú biến dị đã là vô cùng nguy hiểm.
Phí Sở chính là ví dụ rõ ràng nhất, may mà được cứu chữa kịp thời nên mới không bị phế. Nhưng không phải ai cũng gặp may như vậy. Rất nhiều sĩ quan trong các trận chiến với tinh thú biến dị cấp cao đều không thể sống sót. Anh cả của cậu, Đàm Trì, chính là một trong số đó.
Vân Vụ khẽ nói: "Còn một chuyện nữa, tinh thần lực bị rò rỉ trong kỳ trưởng thành của chúng ta sẽ hấp dẫn tinh thú. Đã từng có lần chị và anh trai của em... suýt nữa thì không thể trở về. Em quên rồi sao? Vẫn còn nhớ cha mẹ khi ấy đã lo lắng đến mức nào không?"
"Nếu không phải vì tình trạng của anh cả, thật ra cha mẹ cũng chẳng muốn để các em tiếp tục ghép đôi với người Lam Tinh nữa. Trong nhà đã có chị, việc chữa trị thông thường đâu thành vấn đề. Còn em với em gái, tuy cha mẹ chưa từng nói ra, nhưng chị và anh hai em đều hiểu, bất kể sau này các em ra sao, thì điều cha mẹ tha thiết nhất... chỉ là mong các em được khỏe mạnh, vui vẻ mà thôi."
"Cho dù lần này em không mang Thời Tinh về, nhìn ở một khía cạnh khác, ít nhất sau này cha mẹ cũng không phải quá lo lắng cho an nguy của em. Kết quả này, dù tiếc nuối thì có, nhưng thất vọng... thì chưa chắc."
Nhà họ Đàm vốn đã được xem là một trong những gia đình ghép đôi khá tốt rồi.
Cùng thời còn có những gia đình sĩ quan, người Lam Tinh và cả con cái đều bỏ mạng dưới móng vuốt tinh thú trong kỳ trưởng thành. Những gia đình như vậy không hề ít. Nỗi tuyệt vọng và đau đớn họ từng trải qua, biểu hiện rõ ràng nhất là cho dù vẫn có thể tiếp tục nộp đơn ghép đôi, thì cũng chẳng còn gia đình nào muốn nữa.
Nỗi đau mất con... không ai đủ sức chịu đựng đến lần thứ hai.
Chuyển sang chủ đề khác, Vân Vụ nói tiếp: "Chuyện chị muốn nói cũng có liên quan đến anh cả. Trước đây mẹ đã chuẩn bị cho Thời Tinh mấy viên tinh thạch siêu phẩm có thể thay thế hạch thú cấp thấp. Chị đã bàn với anh hai, lô tinh thạch này sẽ gửi đến An Thành, kèm thêm một viên hạch thú cấp S, coi như một món quà hậu hĩnh, lúc đi sẽ trao cho Thời Tinh như lễ vật chia tay."
Vân Vụ nói: "Sau khi tặng quà, mẹ sẽ đích thân mời Thời Tinh đến Bắc Cảnh. Dĩ nhiên, phần lớn khả năng là cậu ấy sẽ từ chối."
Thời Tinh vừa bước vào kỳ trưởng thành, đoán chừng Điện hạ sẽ không để cậu vừa mới tới đã phải nhận ngay một bệnh nhân khó nhằn như Đàm Trì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!