Lịch tinh tế năm 331, đầu năm mới, tuyết rơi dày đặc.
Khuôn mặt tái nhợt của Thời Tinh giấu kín trong chiếc cổ áo lông dày, cậu bước lên chuyến tàu từ An Thành đi đến Đế đô.
Thời điểm cuối năm, khách đi lại không nhiều. Thời Tinh chọn một góc yên tĩnh ngồi xuống, áo choàng phủ kín, che lấp đi hoàn toàn dáng người cậu.
[Tin nhanh Đế đô: Hôm nay phủ Thân Vương sẽ tổ chức hôn lễ long trọng cho trung tướng Lục Luật. Như ai cũng biết, với thân phận là con út của Thân Vương, Lục Luật có tinh thần lực được đánh giá hiếm thấy ở cấp SS...]
[Vị tân nhân còn lại là thiếu tướng Tất Thư. Được biết, anh và trung tướng đã có hôn ước từ thuở nhỏ, tinh thần lực cũng đạt tới cấp S. Hôn lễ lần này được xem là sự kết hợp quyền lực giữa phủ Thân Vương và thượng nghị viện. Hai tân nhân được mạng tinh võng đánh giá là cặp đôi tân hôn xứng đôi vừa lứa nhất thế kỷ này. Sau đây, chúng ta sẽ kết nối với phóng viên đang có mặt tại vương phủ.]
Trong toa tàu vắng lặng, tiếng phát tin tức từ màn hình phát sáng vang lên đặc biệt rõ ràng.
Hàng mi Thời Tinh khẽ run lên, cậu chậm rãi ngẩng đầu. Đôi mắt xanh như biển cả phản chiếu ánh sáng từ màn hình, lặng lẽ dõi theo bản tin về hôn lễ.
Phủ Thân Vương vẫn y hệt như trong ký ức, hàng dài cận vệ xếp thành đội ngũ chỉnh tề đứng kín cả hai con phố trước sau, khí thế hùng hậu chào đón từng vị khách quý của Đế đô đến dự hôn lễ.
Phóng viên hiện trường đứng ở cổng chính, người ra kẻ vào tấp nập, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Theo bản năng, Thời Tinh đưa mắt nhìn quanh một vòng.
Trong khoang tàu chỉ có lác đác hai ba hành khách. Ngoài cửa sổ, tuyết trắng dày đặc rơi xuống từng mảng lớn như lông ngỗng, phủ kín tầm nhìn, khiến cả đất trời nhuốm vẻ trang nghiêm tĩnh lặng.
Cảnh náo nhiệt ồn ào phát ra từ màn hình phát sáng, so với sự yên tĩnh hiu quạnh nơi Thời Tinh đang ngồi, chẳng khác nào hai thế giới hoàn toàn tách biệt.
Một thoáng châm biếm dâng lên trong lòng, khóe môi cậu hơi cong lên, muốn cười nhưng rốt cuộc lại không cười nổi.
Một tiếng sau, đoàn tàu đến Đế đô.
Trong ga, loa phát thanh vang lên liên tục, nhắc nhở hôm nay có tuyết lớn, bảo người dân khi ra ngoài nhớ mang theo ô che chắn.
Thời Tinh đứng ở lối ra, lặng lẽ ngước nhìn trận tuyết dày đặc như muốn nhấn chìm cả đất trời. Sau một lúc, cậu khẽ siết chặt quyết tâm trong lòng.
Cậu gọi một chiếc phi thuyền bay thẳng về phủ Thân Vương.
Vừa ngồi vào xe, bác tài xế đã tươi cười bắt chuyện: "Cậu cũng đến phủ Thân vương xem hôn lễ đúng không? Lễ cưới mở cửa cho mọi người tham dự đấy, người trẻ đi xem đông lắm."
"À mà này, nghe nói bệ hạ cũng sẽ đích thân đến đấy. Mấy năm nay bệ hạ hiếm khi lộ diện, tin đồn thì suốt ngày nói ngài bị rối loạn tinh thần lực nghiêm trọng, thậm chí nguy kịch. Thế nên hôm nay nhiều người cũng đến chỉ để được thấy bệ hạ một lần..."
Thời Tinh chỉ mỉm cười nhã nhặn, giọng đáp khẽ như gió thoảng: "Tôi là đến phủ Thân Vương."
Nhưng không phải để xem lễ cưới.
Cậu cũng chẳng phải là khách mời.
Nếu phải gán một danh xưng, thì nhiều lắm cũng chỉ là một kẻ không mời mà tới, mang ý định phá đám.
Dù sao, với thân phận là chồng cũ của Lục Luật, e rằng nhà họ Lục tuyệt đối không muốn nhìn thấy cậu xuất hiện trong ngày cưới này.
Tài xế đưa Thời Tinh xuống ở điểm gần phủ Thân Vương nhất.
Vừa xuống xe, cậu liền bật chiếc ô bảo hộ. Bông tuyết lách tách rơi lên màn chắn năng lượng trong suốt phía trên đầu, từng luồng khí lạnh buốt tràn thẳng vào phổi. Dưới tán ô, Thời Tinh đột ngột khom lưng, bật ra một tràng ho dữ dội.
Cơn ho kéo dài rất lâu, lồng ngực phập phồng kịch liệt, một cơn choáng váng vô lực bất ngờ ập tới. Cậu loạng choạng tìm một chiếc ghế gỗ bên đường ngồi xuống, phải ngồi hồi lâu mới gắng gượng ổn định lại hơi thở.
Nhìn lòng bàn tay trắng bệch không còn chút máu, Thời Tinh khẽ nghĩ, có lẽ đây chính là chuyến ra ngoài cuối cùng của mình.
Lần cuối cùng... để khép lại những việc còn dang dở, cũng tốt.
Khi đã lấy lại chút sức, Thời Tinh đứng lên, đi thẳng về phía phủ Thân vương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!