Dường như Tiêu Ngữ chạm mắt Ninh Ký rồi lập tức cúi đầu, da đầu tê dại.
Ánh mắt Ninh Ký như đang nhìn con mồi, vừa khao khát vừa khinh thường.
May mà, ánh mắt không dừng trên người nàng lâu lắm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không lâu sau, hai cung nữ mặc váy màu vàng nhạt cầm khay, chia ra hai bên dâng trà cho khách.
"Trà hoa nhài tươi năm nay, chư vị nếm thử đi."
Hoàng Hậu bưng chén trà lên trước, nhấp nhẹ một ngụm, mọi người phía dưới cũng sôi nổi noi theo.
Đây là thông lệ mỗi năm của ngày hoa nở, việc đầu tiên trong yến hội là uống một tách trà hoa nhài tươi, ngụ ý sáu tháng cuối năm sẽ bình an, suôn sẻ.
Còn một lúc nữa mới dùng bữa, Hoàng Hậu ngồi ngay ngắn trên ghế, tay vân vê tràng hạt bằng gỗ đàn, chậm rãi nói:
"Đã lâu không gặp, bọn nhỏ đã lớn vậy rồi, bổn cung thật sự đã già."
"Nương nương nói vậy thật chúng thần không dám nhận, phượng thể ngài tôn quý, không già chút nào!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hoàng Hậu vừa dứt lời, Tôn phu nhân ngồi phía tay phải bên dưới lập tức nói.
Hoàng Hậu cười khẽ, vẫn chưa trả lời, mà hướng về phía Đậu thị bên tay trái, nói:
"Nói mới nhớ, A Ngữ cũng được xem là tỷ tỷ của bọn nhỏ, ta nhớ không lầm thì…… Mười bảy hay mười tám ấy nhỉ?"
Tiêu Ngữ nghe thấy tên mình thì sửng sốt, ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy Hoàng Hậu đang nhìn nàng với vẻ mặt hiền từ.
Đậu thị cũng không ngờ Hoàng Hậu lại chuyển chủ đề nhanh đến vậy, bà sửng sốt một chút rồi lập tức gật đầu đáp:
"Để nương nương chê cười rồi, tiểu nữ vừa mới tròn mười tám được hai tháng nay."
Hoàng Hậu gật đầu, khẽ cười nói:
"Khó trách bổn cung thấy A Ngữ càng ngày càng điềm tĩnh hơn."
Nói rồi nhìn về phía Ninh Ký đang ngồi bên cạnh, oán trách:
"Con và A Ngữ quen nhau lâu vậy rồi, sao không nói câu nào?"
"Nhi thần cảm thấy," Ninh Ký dừng một chút, ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử thanh tú ngồi dưới, hơi mỉm cười nói, "Mẫu hậu nói rất đúng."
Nghe vậy, nụ cười của Hoàng Hậu càng trở nên thâm thúy, sau đó vẫy tay ra hiệu cho Tiêu Ngữ, nói:
"Bé ngoan, lại đây để bổn cung xem nào."
"Nương nương……"
Đậu thị hoảng sợ, Hoàng Hậu từng bướp ép sát như vậy khiến bà nàng khó thể chống đỡ được.
"Khụ, khụ khụ!"
Một tiếng ho truyền đến từ phía sau, Đậu thị quay đầu lại, thấy Tiêu Ngữ lấy tay áo che mặt, sắc mặt tái nhợt ho không ngừng, mãi mới ngừng lại được, đứng tại ngồi, hành lễ, nói:
"Nương nương là người tôn quý, hôm nay Tiêu Ngữ không được khỏe, không dám tùy tiện tiến lên quấy rầy, sợ sẽ lây bệnh cho nương nương…… Khụ……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!