Ăn cơm xong trời cũng đã khá khuya, đợi cho thức ăn tiêu một chút, hai người chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ. Trải qua trận ly hôn đầy sóng gió lúc sáng, lại cùng nhau nằm chung trên một chiếc giường, khiến hai người hơi mất tự nhiên.
"Lê Mặc, anh dự định ngày mai tổ chức họp báo, chuyện tình cảm của chúng ta ồn ào như vậy, dù thế nào cũng phải nói rõ ràng. Về phần ba mẹ, anh sẽ giải thích cho họ hiểu, em không cần lo lắng."
Lăng Tây Thành phát hiện thân thể Lê Mặc cứng đờ, biết cậu xấu hổ, thế nên anh chủ động nói sang chuyện khác để dời đi sự chú ý của cậu. Vả lại anh cũng không phải là một kẻ nói mà không làm, những cục diện rối rắm này buộc phải xử lý. Hai người bọn anh không phải như các cặp vợ chồng bình thường.
Đối với nhiều người mà nói, ly hôn cũng chẳng phải chuyện hiếm thấy, tuy nhiên với anh và cậu lại khác, việc này còn dính dáng đến lợi ích công việc của cả hai gia tộc, cùng Lê Mặc thương lượng một chút cũng tốt, chung quy anh phải cho cậu một lời giải thích.
"Anh có cần em dự họp cùng không?"
Buổi chiều, Lê Mặc đã nghe Lăng Tây Thành và Lê Huyền nói chuyện về buổi họp báo, nhưng cậu không nghĩ tới anh lại chuẩn bị gấp như vậy.
Lăng Tây Thành ngoại tình… Một tháng trước, việc này đã được chứng thật, hơn nữa anh và Lê Tử Du quen nhau cũng không phải lén lút, tất cả các tạp chí lá cải ở B thị viết rất nhiều chuyện tình về anh, Lăng Tây Thành lần này vội vã tổ chức họp báo là tính toán xóa bỏ triệt để tin đồn ly hôn sao?
"Em có không ngại? Ngày mai tình cảnh có thể có chút khó xử, tốt nhất vẫn là anh một mình thôi, dù sao đây cũng là lỗi của anh." Lăng Tây Thành hiểu rõ ý muốn của Lê Mặc, cũng biết Lê Mặc là thật tâm muốn cùng anh đối mặt với chuyện này.
Thế nhưng Lăng Tây Thành vẫn có chút không nỡ, thương tổn anh đã tạo ra cho cậu, anh không muốn khiến cho Lê Mặc phải đứng giữa biển người chịu đau đớn lần thứ hai.
"Còn Lê Tử Du thì sao, anh định giải quyết thế nào?" Kỳ thực, đây mới là chuyện khiến Lê Mặc quan tâm nhất, trước đây cậu tận mắt thấy Lê Tử Du đối với Lăng Tây Thành quý giá đến nhường nào.
Trong ký ức của cậu, Lăng Tây Thành lúc nào cũng nghiêm túc, không bất kể là lúc nói hay cười, vậy mà không chỉ một mà nhiều lần, cậu đã thấy Lăng Tây Thành mang theo sự cưng chiều mỉm cười dỗ dành Lê Tử Du.
Ấy vậy mà Lê Tử Du lại…
Đối với đứa em trai tên Lê Tử Du này, Lê Mặc không có nhiều thiện cảm, cũng không hề khinh thường y. Dù sao chuyện y là con riêng ngoài giá thú, cũng không thể nói rõ là ai đáng thương hơn ai. Đứa trẻ ngoài giá thú là vô tội, y vừa sinh ra đã không có cha rồi.
Nhưng đối với con ruột mà nói, con riêng chính là chứng cứ xác minh cha mình bất trung với gia đình, cũng là nguyên nhân khiến cho gia đình đang êm ấm bỗng chốc hóa thành giọt nước. Cho nên khi cậu biết Lê Tử Du chính là người phá hoại cuộc hôn nhân của cậu, Lê Mặc cảm thấy thật mỉa mai.
Mẹ của Lê Tử Du không cưới được cha của cậu, mà chính mình lại vì Lê Tử Du nên mới bị chồng vứt bỏ, đây là cái được gọi là phong thủy luân lưu phải không?
"Anh sẽ cắt đứt sạch sẽ, dù sao…" Lăng Tây Thành duỗi tay ôm lấy Lê Mặc, đoạn sau có chút nói không nên lời, bị ứ lại trong lòng. Anh đối với Lê Tử Du còn có chút tình xưa, cho dù cảm tình đó có sai lầm đi chăng nữa, lúc đó tấm chân tình rung động vẫn là sự thật.
Vào thời điểm này anh luôn muốn thân mật hơn với Lê Mặc, anh nghĩ cậu có thể thấu hiểu sự khổ sở trong lòng anh. Thật ra việc khiến anh bi ai nhất chính là anh đã hiểu ra, cái anh yêu chính là chiếc mặt nạ mà Lê Tử Du đeo vào, chân chính thiện lương tốt đẹp làm sao có thể đồng thời cùng bốn nam nhân gặp gỡ?
Lê Mặc mất đi năm năm, anh một lần nữa không dám hướng phương diện này suy nghĩ nhiều. Cho nên anh chọn cách tự gạt bỏ làm thần kinh mình chết lặng. Trong lòng anh đã sớm mơ hồ phát giác, Lê Tử Du vốn không phải là một người đơn thuần.
Nhưng anh vẫn cắn răng tiếp tục duy trì với Lê Tử Du đoạn tình cảm buồn cười này. Xem như chứng minh rằng lựa chọn ban đầu là đúng, đồng thời giảm bớt hổ thẹn của anh với Lê Mặc.
Làm sao Lê Mặc chịu đựng được trong lúc mình và Lê Tử yêu nhau thế nhỉ? Có phải tâm cậu hằn rất nhiều thương tổn đúng không? Lăng Tây Thành đột nhiên đồng cảm vs Lê Mặc. Liên tưởng đến mặt mình lúc ở bên Lê Tử Du y chang nhân tình xấu hổ và nan kham, anh tưởng, Lê Mặc so với chính anh còn muốn dày vò hơn!
Anh nhiều lắm chỉ là bị tình nhân ruồng bỏ, còn Lê Mặc lại mất đi người cậu thích đồng thời cũng mất đi gia đình của cậu.
"Lê Mặc, anh xin lỗi, anh khiến em chịu nhiều cực khổ." Lăng Tây Thành muốn làm cho Lê Mặc thoải mái, nhưng lời ra khỏi miệng cũng chỉ nói được câu khô khốc này. Lăng Tây Thành thực sự là bị mê hoặc, rốt cuộc vì cái gì mà anh bị Lê Tử Du hấp dẫn, đại trượng phu chán vợ cả à?
Làm sao có thể chịu được cùng chung một người?
"Không sao hết, khó khăn rồi sẽ qua thôi." Đúng vậy, Lê Mặc nghĩ thầm, mặc kệ lý do gì mà Lăng Tây Thành không muốn ly hôn nữa, đối với Lê Mặc mà nói, chuyện khó khăn nhất đều đã kết thúc. Có thể quang minh chính đại đứng ở đây với người thân mà nói cũng đủ làm cậu hài lòng.
Cậu biết loại suy nghĩ này rất đáng bị khinh bỉ. Hay là cậu phải mạnh mẽ vứt cho Lăng Tây Thành một cái tát rồi nói cho anh biết, Lê Mặc cậu đây không phải thú anh nuôi, không vừa mắt thì vứt đi, buổi sáng thấy anh sẽ chạy đến quẩy đuôi.
Trên thực tế, việc Lăng Tây Thành xin lỗi cậu đã xóa sạch khổ sở trong lòng cậu. Có thể có một chút không cam lòng, nhưng Lê Mặc nguyện ý nghe theo con tim mình.
Cậu vẫn yêu người nam nhân trước mắt này nên cậu lựa chọn tha thứ hết thảy.
Lê Mặc, anh… Lăng Tây Thành không biết nói gì cho phải, đối mặt với một Lê Mặc khoan dung như vậy làm lòng anh luôn cảm thấy khó chịu.
Nghĩ về Lê Mặc trước khi chết đeo trên lưng bao nhiêu lời nguyền rủa thóa mạ của thiên hạ, một phần là vì anh không quan tâm thậm chí còn dung túng cho tiếng xấu truyền tới.
Lúc đó bởi vì chuyện của Lê gia mà bản thân Lê Mặc cũng đã chịu đả kích rất nặng, mà anh hết lần này tới lần khác nhận giúp đỡ cậu với danh nghĩa là con của cố nhân đưa cậu an bài vào công ty của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!