Chương 21: Hội nghị

Đến giờ tan sở Lê Mặc mới nhìn thấy tin nhắn của Trương Huy Thanh về tiệc liên hoan buổi tối. Lúc cậu đang do dự có nên đi hay không thì Lăng Tây Thành tới.

"Em làm sao vậy? Trông em có vẻ phiền não quá." Lăng Tây Thành kéo Lê Mặc đến ngồi ở sô pha, xúc cảm mềm mại khiến cho Lăng Tây Thành đã trải qua một ngày làm việc mệt mỏi càng trở nên biếng nhác hơn.

"Tối nay phòng thiết kế sẽ tổ chức tiệc liên hoan chào đón nhân viên mới, em đang suy nghĩ có nên đi hay không."

Lê Mặc lấy điện thoại ra đưa tin nhắn qua cho Lăng Tây Thành xem.

"Em không muốn đi sao?" Lăng Tây Thành thuận tay kéo lấy Lê Mặc đang ngồi bên cạnh mình ôm vào lòng.

"Em có mặt hay không thì cũng chẳng quan trọng mấy, chủ yếu là nếu em phải đi thì anh phải làm thế nào đây? Trong nhà lại không có gì ăn, chờ đến khi liên hoan kết thúc cũng không biết là mấy giờ nữa."

Lê Mặc cực kì lo lắng về khả năng tự gánh vác sinh hoạt thường ngày của Lăng Tây Thành.

"Vậy em nghĩ sao nếu dẫn anh đến cọ cơm chung? Hai chúng ta cùng nhau đi, nếu có đồ thức ngon thì chúng ta mau chóng ăn xong rồi về nhà, còn không thì anh dẫn em đến chỗ Văn Lý ăn tối." Lăng Tây Thành bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng.

"Như thế còn chẳng bằng không tới! Hơn nữa, tiệc là để đón người mới, anh đến chẳng phải sẽ làm không khí mất tự nhiên sao. Quên đi, để em nói với họ một tiếng rồi cùng anh về nhà!"

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên di động của Lăng Tây Thành vang lên, hóa ra là một tin nhắn vừa được gửi đến.

Anh mở lên nhìn, thì thấy tên người gửi là Lê Tử Du, tin nhắn viết:

"Tây Thành ca ca, tối nay phòng thiết kế tổ chức tiệc liên hoan anh có muốn tới không?"

Lăng Tây Thành nhíu nhíu mày, trực tiếp xóa tin:

"Mặc Mặc, tối nay em đừng đi nữa! Gặp y mắc công lại khó tiêu."

Được, em nghe anh.

Thấy Lê Tử Du gởi tin nhắn cho Lăng Tây Thành, Lê Mặc có chút khó chịu. Nhưng nhìn Lăng Tây Thành tỏ vẻ chán ghét, cậu cảm thấy cơn giận trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào. Về chuyện bữa tiệc đón tiếp người mới của ban thiết kế diễn ra như thế nào, Lê Mặc không quan tâm lắm.

Dù sao việc này cũng không liên quan đến mình lắm, bình thường cậu rất ít khi giao thiệp với đồng nghiệp, thay vì tốn thời gian quan tâm những chuyện kia chi bằng tập trung vào thiết kế các mẫu trang sức cho quý mới.

Ngủ một giấc thật ngon, sau khi nếm qua bữa sáng tình yêu, Lăng Tây Thành tâm tình vô cùng tốt ngồi trên bàn làm việc phê duyệt báo cáo.

Nghĩ đến Lê Mặc đang làm việc ngay phòng bên cạnh, Lăng Tây Thành cố gắng tăng nhanh tốc độ xem tài liệu, dự định hoàn thành xong sớm một chút để qua văn phòng Lê Mặc thăm dò tình hình. Không biết Mặc Mặc giờ này đang làm cái gì ta, đang đọc sách hay là sửa đổi bản thiết kế?

Lăng Tây Thành không khỏi vì sự thất thần của bản thân mà bật cười, gần đây số lần anh nhớ đến Lê Mặc ngày càng nhiều, giống như một đứa trẻ mới biết yêu lần đầu tiên vậy.

Ở đây Lăng Tây Thành nhàn nhã làm việc, mà dưới lầu ở bộ phận thiết kế Lê Tử Du lại đang chịu áp lực cực độ. Gần đây tình hình diễn ra ngày càng kì lạ, bắt đầu từ hôm qua, sau khi y đến nhận việc, y vẫn luôn lờ mờ cảm giác được sự bài xích của đồng nghiệp xung quanh đối với mình, trong buổi liên hoan chào đón người mới tối hôm qua, điều đó thể hiện càng rõ ràng hơn.

Đều là nhân viên mới như nhau cả, chức vị của y so với Trương Huy Thanh còn cao hơn, nhưng mọi người đối với Trương Huy Thanh lại thân thiện hơn so với y rất nhiều.

Lúc Lê Tử Du đến phòng nghỉ của nhân viên để pha cà phê, khi y đi ngang qua hành lang thì nghe được có người đang nói chuyện bên trong, nhưng y vừa bước vào thì mọi người đều im bặt.

Cho đến khi y rời khỏi phòng, mới mơ hồ nghe được những người đó đang thảo luận với nhau về việc gì:

"Rõ ràng chỉ là một tiểu tam (MV: cách nói mỉa mai những người phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, hay còn được gọi là tình nhân, vợ bé), hiện tại đã bị chủ tịch đá đít mà còn không biết xấu hổ muốn đeo bám người ta."

Cùng những lời nói khác tương tự thế.

Lê Tử Du tức giận muốn quăng cái ly trong tay, nhưng y tự nhủ mình rằng, phải nhịn. Tình huống bây giờ đối với mình vô cùng bất lợi, phải tính đến cái lợi lâu dài. Trở lại văn phòng, Lê Tử Du mở ra lịch làm việc chung của bộ phận thiết kế.

Xế chiều hôm nay cao tầng trong công ty sẽ mở một cuộc họp, nếu mình đến phòng họp bên kia sớm một chút, hẳn là có thể gặp được Lăng Tây Thành! Lê Tử Du tự nói với mình, y nhất định phải gặp Lăng Tây Thành một lần, phải như thế mới có thể tiến hành bước tiếp theo được.

Ăn xong bữa trưa, Lăng Tây Thành xấu xa nằm lỳ trong văn phòng của Lê Mặc không chịu rời đi.

"Anh mau đứng dậy thu xếp một chút đi, không phải chiều nay anh phải đi họp sao?" Lê Mặc bất đắc dĩ đẩy đẩy anh, người này càng ngày càng buông thả, trước đây mỗi ngày anh đều tăng ca tới khuya, cuồng công việc gấp mười lần bây giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!