Chương 5: Ý nghĩ không giống nhau

Editor: Nguyên Hy

Beta: Cuồng Soái Ca

Trần Trừng la lên một tiếng nói: "Cậu điên rồi ư! không phải lúc trước cậu vẫn luôn muốn đươc gia nhập vào công ty này hay sao? Sao bây giờ lại cự tuyệt, đắc tội với người ta, hiện tại bị truyền ra bên ngoài, đối với cậu sẽ có rất nhiều bất lợi, tất cả mọi người sẽ bàn tán về cậu. Sau này còn có công ty nào dám mời cậu cậu ký hợp đồng nữa chứ!?"

Lâm Tưởng nhìn bản hợp đồng hôm nay mới ký ở trên bàn, an ủi nói: "Đừng nóng vội, hôm nay mình mới ký một bản hợp đồng với những điều khoản rất tốt."

Trần Trừng nhanh chóng tới gần, "Ký hợp đồng mới? Điều khoản gì tốt? Ký với ai?"

"…thật là một lời khó mà nói hết được, đây tuyệt đối là một bản hợp đồng vô cùng kỳ diệu, cậu có muốn xem một chút không?"

Trần Trừng nhất định không thể để cho người khác thừa nước đục thả câu được, vì thế mới tắt máy điện thoại lao nhanh như chp tới.

Sau khi cô đọc kỹ một lần bản hợp đồng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lâm Tưởng nói: "Cố Chủ tịch này là muốn cậu chìm xuống hay sao mà lại hạ vốn đầu tư xuống đến thế này?"

Lâm Tưởng trợn tròn mắt một cách thiếu lễ độ, "Cái suy nghĩ của cậu có thể bình thường như mọi người được không?"

Trần Trừng không đồng ý: "Người không bình thường rõ ràng là vị Cố Chủ tịch này mới phải!"

Lâm Tưởng suy nghĩ một chút về khoảng thời gian cô ở chung với Cố Thành, trong lòng cũng có một chút đồng tình với quan điểm của Trần Trừng. Cố Thành đúng làkhông bình thường, ít nhất trong trí nhớ của cô về Cố Thành thì đúng thực là hai người họ rất khác nhau.

"Chẳng qua cậu cự tuyệt một công ty lớn như CE để đầu quân vào một công ty mới như LX, như vậy sẽ rất nguy hiểm." Trần Trừng thu lại bộ dáng thất thểu lại, đứng đắn thảo luận chính sự với cô.

Lâm Tưởng dựa đầu vào vai Trần Trừng, nói: "Mình tin tưởng vào năng lực của Đỗ Hân."

"Nhưng dễ thấy được là hiện tại cậu đang đắc tội với người ta, tin tức trên Weibo hắnlà do đại diện của CE truyền ra ngoài, nếu không chuyện này còn có ai biết được nữa chứ, đây chẳng phải là hắn muốn trả thù cậu sao?"

Lâm Tưởng bất đắc dĩ nói: "Ai mà biết được chứ."

"Chúng ta có phải nên nghĩ cách gì đó không? không thể cứ để hắn tiếp tục bôi nhọ cậu như vậy được."

Lâm Tưởng nói: "Cậu quên rồi sao, hiện tại mình đã ký hợp đồng nghệ sĩ mới, có chuyện gì thì có thể giao cho công ty quản lý xử lí."

Trần Trừng vỗ đầu mình, "Đúng rồi, có thể để cho cái vị Chủ tịch thần bí kia đối phó với hắn!"

Cá nhân Trần Trừng đang muốn phát điên, nghe nói công ty giao cho Lâm Tưởng mộtcăn hộ liền ồn ào đòi đi xem, "Biệt thự cao cấp nằm ở trung tâm thành phố, tầng trêncùng của tòa nhà cao tầng, là địa điểm để ngắm cảnh tốt nhất! Về sau chúng ta khôngcần ở trong vườn hoa nữa rồi."

Lâm Tưởng ngồi dựa trên sô pha xoa xoa bàn tay, mí mắt lười biếng không thèm nâng lên, "hiện tại mình đang rất mệt không muốn ra cửa, nếu muốn đi xem nhà thì để ngày mai đi xem!"

Trần Trừng không vui, nhếch miệng nói: "Cậu thật là không có tinh thần gì cả."

Lâm Tưởng cười trừ, "Mình sao có thể so được với người mắc bệnh thích hoạt động như cậu chứ." 

Trần Trừng khó thở, làm bộ như muốn bổ nhào lên người cô, Lâm Tưởng đang cầm di động nhanh chóng di chuyển sang chỗ khác, hoàn toàn tránh né được thân thể đangđổ xuống của Trần Trừng.

Lâm Tưởng vào WeChat lập một nhóm nói chuyện mới, trong nhóm chỉ có ba người làcô, Cố Thành và Đỗ Hân, đây là chuyện trước khi Đỗ Hân rời đi đã nói với cô, nói rằng nhóm này cũng tiện để cho bọn họ nói chuyện.

Ảnh đại diện của Cố Thành là hình cái đầu của một con Husky còn nhỏ chắc chỉ vừa mới cai sữa, nó đang trừng đôi mắt của mình nhìn về phía trước trông rất là ngu ngốc. Lâm Tưởng click vào mở cái hình đó lên, cảm thấy đúng thật là trông rất ngốc, khôngbiết cái hình này là do anh lên mạng tùy ý download về, hay là thực sự anh có một con chó như vậy. Nhưng mà ở đời trước Cố Thành tuyệt đối không nuôi chó, anh cả ngày chỉ cắm đầu vào máy tính, hận không thể kéo dài một ngày ra làm 48 tiếng để làm việc.

Lâm Tưởng lại dạo một vòng qua danh sách bạn bè của anh, phát hiện ra bên trong trống không. Quả nhiên, Cố Chủ tịch không hề rảnh rỗi thoải mái giao lưu với bạn bè.

Trần Trừng bon chen ngồi gần lại bên cạnh cô, phát hiện thấy cô đang xem di động đến mức mê mẩn, không ngăn được sự tò mò của mình liền mở miệng thăm dò: "đangxem cái gì vậy? Mình cũng muốn xem."

Lâm Tưởng không để ý tới Trần Trừng, quay sang một bên chuyên tâm nhìn chằm chằm vào di động, một bên vươn cánh tay đẩy Trần Trửng ra một cách vô tình, "Tự mình tìm cái gì đó để chơi đi."

Trần Trừng không còn cách nào khác đành phải giơ điện thoại trong tay lên chơi, côrất thích lên Weibo xem xét này nọ, cho nên mỗi khi cầm điện thoại lên thì sẽ mở vào Weibo đầu tiên. Buổi sáng cô chú ý tới đề tài Lâm Tưởng từ chối ký hợp đồng với CE, trải qua một buổi sáng tràn ngập tin tức, cùng rất nhiều bình luận, Trần Trừng cau mày nhấn vào xem, thì phát hiện ra đề tài vốn dĩ đang rất hot này đã được thay thế bằng tin tức của Lý Hân Ý đang phát tán khắp Weibo.

không sai, chính là về cái giải thưởng Tân binh mà Lâm Tưởng muốn cạnh tranh với Lý Hân Ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!